Hắn thấy mệt mỏi , ê ẩm cả người, đầu óc ong ong . Khi nào có đám tang hắn cũng mệt như vậy , có lẽ do đầu óc suy nghĩ quá nhiều ...
Ngoại mất được 2 hôm rồi .. nghe tin là hắn lên trường sắp xếp hết công việc, xin phép thầy cô , nhờ mấy anh chị trong lớp trực giúp 1 ngày .. rồi về quê ,thay phiên cùng với mấy anh túc trực bên bàn thờ để thắp hương cho người đến viếng ...
Chiều tối chạy vô quán phở Nhạc mua phở cho ba , đứng đợi hồi lâu đến lượt mình được mua ... nhưng hắn ko thấy phiền lòng , hắn đứng quan sát bày tay to mập nhanh nhẹn của bà chủ quán , mồ hôi nhễ nhại , hít hà cái mùi phở thơm ngọt và rồi cũng được hai gói đem về . Hắn chạy qua nhà họ mà không nhìn , giờ là tường cao cổng lớn chứ không phải là cái hàng rào chuỗi ngọc nhỏ nhỏ xinh xinh hồi ấy ... thời gian đổi thay nhanh ... cái gì cũng thay đổi ... riêng chỉ hắn biết bao năm qua vẫn vậy ... Nếu có người hỏi hắn 5 năm rồi có gì đổi khác ? Chắc phải suy nghĩ rất nhiều mới trả lời được
Tối nay người đến viếng hơi đông , ngồi chật cả khoảng sân nhỏ, hắn nhìn thấy chị Phượng với bộ đồ mặc ở nhà cũ mèm cũng đến thắp hương , cả hai người ko nói với nhau lời nào ... , mấy anh chị em trong nhà chạy ra chạy vô .. cho đến khi tụng kinh tối xong hắn mới ngồi xuống nghỉ ngơi . Thằng cháu chỉ những dấu vết còn lại của những lần quệt vôi ăn trầu của ngoại ở trên tường , rồi đem con dao của ngoại ra xăm se , mới năm ngoái đây thôi còn thỉnh thoảng hái trầu mọc bên nhà ra cho ngoại , ngồi tem trầu , ngoại cười rồi móm mém nhai miếng trầu xấu xí ...
Ngoài trời bắt đầu mưa lất phất ... Thằng cu mập bị khùng nhà trên đường cái đứng lấp ló ngoài hàng rào nhìn vào sòng bài . Thường trong đám tang ban đêm dân nghiện bài hay tụm chín tụm mười , gia chủ cũng ko nói gì , dù sao cũng cần không khí đêm khuya cho đỡ buồn ... Hắn ngồi gặm nữa trái bắp của dì bốn đưa, con chó vàng vẫy vẫy đuôi xin ăn nhưng vứt vài hột nó chỉ ngửi ngửi ... Một vài anh chị trong lớp ở Huế nhắn tin chia buồn , cảm thấy ấm lòng chút... còn nhờ mua lẵng hoa đi viếng , ngoài mấy anh chị trong lớp ra hắn ko nói với bất kỳ bạn bè nào , hắn không muốn người khác bận tâm quá nhiều về mình ... chỉ muốn lặng lẽ một mình một góc ... rồi bước ra cổng về dưới trời mưa lất phất ... nghe nói có bão sắp vô ... mai lại phải chạy xe ra Huế để trực ... ko biết có kịp về lại để đưa tang cho Ngoại không ...
Một cảm giác mệt mỏi bao trùm khắp người .....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét