Thứ Ba, 29 tháng 11, 2016

29.11.2016

Huế lại lạnh 
Lỗ mũi lại khó chịu
Đêm trực lại có bệnh 
chán chết đi được 
làm xong xuôi chạy về phòng ngủ 
đường mưa lạnh lẽo không bóng người
con đường cô đơn càng hiu hắt
ngày mai nghỉ phụ mổ 1 buổi cho rồi 
chán 

Chủ Nhật, 27 tháng 11, 2016

27.11.2016

Cuộc sống nghĩ cũng thật hay ... những lúc mình đang cố lảng đi thì lại có người muốn nhắc đến ... có lẽ nghiệp mình tạo ra chưa bao giờ hết nên còn phải trả ... dù sao đi nữa thì tâm đã vững hơn nên có thể đối đầu được hết . Trong lòng vẫn cầu mong bình an và hạnh phúc trong tiền tài và danh vọng đến với họ cũng như với tất cả mọi người nhưng hi vọng sẽ không mong được nghe hay thấy bất kỳ điều gì liên quan đến . Mình ko chối bỏ quá khứ nhưng có quyền chối bỏ hiện tại , mình ko có nhiều tham vọng mà chỉ mong cuộc sống nhẹ nhàng và an yên cho một đời người .
Mỗi lần có điều gì bất ổn là trong đầu lại tìm đến những suy nghĩ mông lung . Một vài tin nhắn Và tối thứ 7 có mặt Tam Kỳ gặp vv , hai chị em nàng xinh đẹp và phúc hậu như bao lần gặp gỡ trước , giọng nói từ tốn và nhẹ nhàng do mới cắt A càng khiến lòng dễ chịu. Ăn uống , cafe rồi nàng mời về nhà , một căn nhà khang trang và mát mẻ , trời khuya nên chỉ ngồi 1 lát rồi ra về , nàng ra tiễn tận ngõ và vẫn bộ váy trắng của cô Bs nội trú vừa ra trường này ám ảnh cả đến giấc ngủ . Có lẽ nếu ko trải qua những biến cố lớn lao thì mình ko bỏ qua việc giành lấy nàng từ anh chàng hiện tại .
Buổi sáng dẫn 2 đứa chaud đi siêu thị mua sắm bánh kẹo rồi trở về quê , lại chở 3 đứa cháu ra thắp hương cho ngoại rồi tối nay ở Huế sau 1 hành trình mệt mỏi ...
Ngày mai lại được VV rủ đi xem phim tạ lỗi . Ôi những cô nàng ... Ước gì mình đừng quá mệt mỏi như hiện tại ...

Thứ Sáu, 25 tháng 11, 2016

25.11.2016

Thời gian chuyển dần về những tháng cuối năm , bầu trời xám xịt những mây mù và mưa lất phất bay bay cùng những cơn gió lạnh bên ngoài những ô cửa kính nho nhỏ . 
"Chiều cuối năm ngồi trên tầng phố cũ 
Trời quê hương nhiều mây trắng sa mù 
...."
Lẩn thẩn đọc lại vài câu thơ cũ . 
Thời tiết ảm đạm nhưng bệnh nhân vẫn nhộn nhịp . Mỗi lần bệnh nhân đông thì lại rất dễ nổi cáu , rất may mọi người đều kiên nhẫn ngồi bên ngoài chờ đợi đến lượt mà không ra về . Chị điều dưỡng chạy ngược chạy xuôi , trông rất tội nghiệp .
- Bác sĩ ...
- Em thật sự rất bận ...
- .....
- Thôi được . Em hứa ... Em sẽ gọi cho vợ chồng chị khi có dịp .
Những lời tha thiết của bệnh nhân khiến lòng dịu lại .... cho đến khi bệnh nhân cuối cùng giải quyết xong ,với theo một câu trước khi ra về :
- Khi nào cưới vợ nhớ mời bác nghe .
- Dạ vâng bác .
Đồng hồ báo vừa qua 5h chiều .
Lại về nhà chìm vào cuốn tiểu thuyết " Đèn không hắt bóng " . Cùng với "Thầy lang " của Dolega Mostowicz, " Lời chẩn đoán cuối cùng" của Arthur Hailey thì "Đèn không hắt bóng " của Dzunichi Watanabe là 3 cuốn tiểu thuyết về y khoa mà mình rất thích. Cứ mỗi lần trời về những tháng cuối năm lại thích đọc "Đèn không hắt bóng " - không hiểu vì sao , có lẽ do bối cảnh giống nhau và thời tiết khiến thằng bác sĩ nào cũng muốn làm một Na-ô-ê trong giây lát . Cứ nhắc đến Na-ô-ê lại nhớ đến thầy Hỷ dạy Mô Phôi . Không biết thời trẻ thầy có đẹp trai như Na-ô-ê hay không nhưng cách thầy đốt thuốc và mỗi lần lên giảng đường thì trong những hạt bụi phấn luôn có lẫn mùi men thì rất chi là giống . Trong những câu chuyện dông dài trước mỗi lần giảng , giữa những lần giảng hay có khi nguyên cả tiết thầy vẫn nhiều lần nhắc đến Na-ô-ê và khuyên học trò nên đọc "Đèn không hắt bóng " . Có lần một thằng trong lớp bạo gan đứng lên hỏi thầy : " Tại sao thầy lại hút thuốc nhiều vậy ? " . Không có câu trả lời ...
Có lẽ cuộc đời này không bao giờ có thể tìm thấy một Na-ô-ê Kyosuke thứ hai. Làm gì có ai mổ bụng bệnh nhân chỉ để bệnh nhân yên tâm là mình đã được mổ , có ai truyền glucoza nhuộm đỏ để đánh lừa đó là truyền máu .... Nhưng mỗi bác sĩ có thể tìm thấy một phần Na-ô-ê trong con người mình , lạnh lùng và lãnh cảm bên ngoài nhưng kỳ thực đang cố che dấu sự yếu đuối và những phức tạp về nội tâm bên trong . Thế giới thực ngoài đời và ở bệnh viện rất chi là khác nhau , có khi là trái ngược hẳn . Và rồi ai cũng thấy có những Noriko nào đó xung quanh mình , bất chấp tất cả để theo đuổi một tình yêu cay đắng và không kém phần bi kịch . "Nhưng trái tim và tình yêu là hai thứ không thể đánh giá được bằng chuẩn mực của riêng ai.đó . Cũng như những ngon đèn , có những cái hắt bóng , có những cái không ... "

Chủ Nhật, 20 tháng 11, 2016

20.11.2016

Dọn dẹp sạch sẽ nhà cửa rồi ra Huế ... bị công an bắt lại vì không bật đèn khi qua hầm, mất 500k bồi dưỡng cho mấy ảnh .. thật xui xẻo ....
Đi lễ nhà thờ ... rồi về đọc ... Đèn Không Hắt Bóng .... 
Ngày mai bắt đầu một tuần phụ mổ mới và làm bạn với Đèn không hắt bóng ... sao thấy mình giống Naôê quá ... tất nhiên là về tính cách của anh ta ... 
Huế đêm mưa .... cô chủ nhiệm cấp 2 gọi: "vào bệnh viện đi qua phòng nhìn vào để thấy lớp trưởng ngày xưa của cô ..." 

Thứ Bảy, 19 tháng 11, 2016

19.11.2016

Một tuần khổ cực sắp qua , chiều chủ nhật ra Huế nữa là xong xuôi . Một tuần với 5 lần ra vô chạy xe không kể đêm ngày trong đó có 3 lần phải chạy đêm . Tối thứ 4 chạy dưới cơn mưa lất phất hay tối thứ 2 chạy dưới ánh trăng sáng bàng bạc trên đèo chiếu sáng cả mặt biển , mệt mỏi không kể xiết . Đổi lại những gì .... những nụ cười mừng rỡ của bệnh nhân và người nhà khi khối u được lấy ra ... nụ cười của chị đồng nghiệp khi đc gắn cái răng đẹp ... nụ cười của các thầy trong đêm liên hoan 20.11 ... và nụ cười trong mệt mỏi của bản thân....
Mong an lành và tốt đẹp đến hết thảy mọi người ....

Thứ Bảy, 12 tháng 11, 2016

12.11.1986

Một ngày dài . .. công việc nhiều ... làm việc mệt ...
Lại về trễ ....
Buổi tối ngồi chẳng biết làm gì đành type một bài lịch sử dài thăm thẳm ....
Ngày mai đi chơi đâu đây ????

Thứ Sáu, 11 tháng 11, 2016

11.11.1986

- Đánh dấu tròn 30 tuổi 
- Vẫn đi làm cả ngày và về muộn 
- Chỉ một số người bạn thân thuộc nhớ và chúc mừng vì đã giấu hết ngày sinh trên các pages 
- Tối trời mưa và ngồi ôm mền dịch tài liệu 
- Quên mất xem Solo cùng Bolero 
........
Tuổi ba mươi và không có gì đặc biệt , và mình cũng muốn qua nhanh ......


Thứ Năm, 10 tháng 11, 2016

10.11.2016

Một tuần đi hàm mặt đã qua ... còn 7 tuần nữa ... mọi việc vẫn nhẹ nhàng ... phụ mổ vẫn đều đặn hằng ngày ... thầy yêu đàn em mến ... lại được ra cơ sở 2 phụ mổ cho thầy ... cảm thấy dễ chịu ,,,
Lại đi lại con đường cô đơn ... Ngày này năm ngoái đã từng đi trên con đường này với bao cảm xúc tồi tệ ... những cảm xúc kinh khủng không muốn trải qua lần thứ 2 trong đời ... giờ con đường tươi vui hơn ... từng đám sinh viên ra về tròn xoe chiếc ô che mưa che nắng ..
Hôm nay về quê trời hơi tối... như thường lệ vẫn chạy đèo ... nhiều người có vẻ lo lắng nhưng đã quen rồi những pha mạo hiểm như ri ... cuộc sống đôi khi cần nhiều thử thách hơn .....
mệt mỏi .... 

Chủ Nhật, 6 tháng 11, 2016

Thứ Sáu, 4 tháng 11, 2016

4.11.2016

Thi xong môn cuối cùng ...
Về quê ...
Chẳng buồn ngó lại đáp án ...
Mất chìa khóa xe nên đi xe khách về ... đi cùng chị cùng lớp .... bà cụ bên cạnh bị say xe , cho bà dựa luôn lên người ... bà cũng rất chi là tự nhiên ...
Về nhà mấy đứa cháu đang học ... chẳng hỏi han gì ông cậu nó ... thấy cũng buồn ...
Tối nay xem solo cùng bolero rồi đi ngủ ...
Cuộc đời mỏi mệt 
Nhắn với thằng đàn em ở Huế ... " anh đang bị người âm theo " 
.................

Thứ Năm, 3 tháng 11, 2016

3/11/2016

Ngày 3 nhưng thực chất đã qua ngày 4 ...
Hôm nay đau đầu kỳ lạ , chắc là lâu rồi đầu học rảnh rang chưa nhét kiến thức nhiều như hôm nay . Ngày mai thi lý thuyết chứng chỉ chuyên ngành 4 , không thấy áp lực gì nhiều nhưng vẫn phải học cho nó đàng hoàng thôi ... Phần lâm sàng và bệnh án quá tốt đẹp khiến nhẹ nhõm đôi phần .... 
Nhiều lúc thấy mất niềm tin kỳ lạ vào tình cảm ... giờ nhìn đâu cũng thấy sự hồ nghi ... chẳng còn chút quyết tâm nào để đầu tư nữa ... suy giảm nghiêm trọng ...  mặc dù luôn có những cơ hội đang chờ đón ...
Thôi học tiếp ....