Những ngày Tết trôi qua thật nhanh và đó cũng là điều mình muốn . Chẳng có chút gì gọi là niềm vui cả .
30 Tết bé My - một nhỏ mới chỉ biết trên fb nhờ dẫn lên nhà anh Dũng khùng trao quà tết , hỏi ảnh ảnh biết là mai mùng Một Tết , vậy là ảnh cũng biết có tết đó chứ, nhưng mình mong ước chi ảnh đừng biết Tết, biết chi cho khổ, cho tủi thân , mình cũng mới phát hiện ra là ảnh biết viết chữ , ảnh viết đúng chính tả nữa là khác . Hỏi ảnh học đến lớp mấy, ảnh nói học đến lớp 5,hỏi ảnh vì sao nghỉ học , ảnh nói vì má và em gái mất nên phải nghỉ . Nghe mà tội ảnh quá chừng , nếu má ảnh còn sống thì chắc có thể đã lo cho ảnh thêm chút chữ nghĩa, dạy cho ảnh biết chuyện này chuyện nó chứ không phải để lang thang đầu đường xó chợ như vậy .... Con bé lấy chổi quét tước nhà cho ảnh cẩn thận, thấy có bóng dáng của Đan Thanh ngày xưa , cũng nhỏ nhắn , cũng cận , cũng trắng trẻo và cũng nhân hậu hết mực ... Một cảm giác quý mến nổi lên trong lòng , mình vẫn luôn quý mến những con người nhân hậu như vậy ...
Mồng một chở ba đi thắp hương mộ ông bà, tiện thể ghé thắp nhan cho nhà văn Nhất Linh , chủ bút nhóm Tự Lực Văn Đoàn . XOng về nằm cho hết ngày
Mồng 2 lên đường đi Cam Ranh , thuê xe máy băng qua hai đèo Ngoạn Mục và Drann trong đêm tối lạnh lẽo buốt da , cảm phục mình quá , nghỉ đêm tại Đà Lạt
Mồng 3 đi thăm cây cô đơn ở thung lũng suối Vàng , vô cùng gian khổ và suýt mất được thoại nếu ko được sự trợ giúp của những người bạn mới quen . Tiếp chạy xuống Bàu Trắng và đến rừng chắn cát Hòa Thắng . Một địa điểm mạo hiểm những cuối cùng cũng đã hoàn thành .
Giờ nghỉ chân tại Bàu Trắng rồi ngày mai hứa hẹn có nhiều chuyện để làm hơn nữa .....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét