- Một ngày tưởng sắp đau đến nơi , tối thức khuya coi bóng đá , sáng mai lên ngủ gà ngủ gật nhưng chỉ ngủ khi ko có bệnh còn công việc vẫn rất tốt . Buổi chiều còn cực kỳ mệt hơn vì làm chỉ có một mình nhưng cũng ráng hết sức tàn xong hết bệnh , sau đó là đuối là đuối . Hơn nửa tiếng buổi chiều không có bệnh nhân nữa nên nằm ngủ đừ ngủ điếc , đầu nhức lâm râm . Về nhà làm ngay viên berocca rồi nằm ngủ . Giờ tinh thần có tốt hơn chút xíu . Chưa bao giờ lại tưởng tượng lượng bệnh nhân ngày càng đông kinh khủng như thế này ... Ngày nào cũng mệt , cũng đuối . Ước chi có ai đó đấm bóp cái lưng mỏi chắc sẽ dễ chịu hơn rất nhiều ...
- Một sự im lặng đáng sợ mà mình có thể cảm nhận được , cố gắng không quan tâm nhưng nó lẩn quẩn mãi trong đầu . Mình đã phải bảo lưu kết quả học giáo lý vì về hè nên ko dám xin Thiên Chúa điều gì nữa hết . Tùy người phán xét !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét