Lại trở về những ngày quen thuộc , lên BV và về nhà , lượng bệnh nhân gấp đôi 2 năm trước , công việc mệt mỏi , có chút niềm vui nhưng nhìn chung là rất mệt mỏi . Về đến nhà thò vào bụng con mèo đang nằm chềnh ềnh bên góc nhà bất chấp hắn đưa chân cào phản đối , rồi ăn cơm , và lại lên giường lướt web và luyện đàn . Cố gắng làm hết những gì mình thích vì cuộc đời ngắn lắm , lại vừa hoàn thiện bản thân , cũng chẳng để làm gì , chỉ để một mình mình thấy vui là được .
TRòn một năm rồi, đôi khi lại nhớ , nhưng cũng cố gắng không nghĩ nhiều vì cũng chẳng được gì ngoài nỗi buồn , cứ vẫn cố xem là một kinh nghiệm sống cho bản thân ; chỉ buồn là cái tuổi đẹp nhất và tình yêu đẹp nhất trôi qua mà không để lại kết quả gì . Cứ mỗi tối lại vui cái niềm vui tự kỷ , bạn bè thấy up hình vui vẻ, chơi bời nhiều nơi, em út vào cmt ngưỡng mộ loạn xạ , nhiều người ghen tỵ với cuộc sống của mình nhưng góc khuất nào ai biết . Thôi cũng đành ráng vậy , mong cho đến chủ nhật để được đi chơi , để được chụp ảnh , còn những thứ khác , xin đừng nhớ về mà nếu có nhớ thì hãy như một cơn gió thoáng qua mà thôi .....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét