Thứ Tư, 31 tháng 8, 2016

31/8/2016

Lại những ngày nhiều việc nhưng vẫn không cảm xúc đọng lại trôi qua ... nhưng ca bệnh ... tiền bạc .... đá bóng dầm mưa .... những đưa em hâm mộ ... những dự định tuần sau ..... 

Chiều mai vào Tam Kỳ đi chơi, lâu rồi chưa ghé lại chiến trường xưa ...
Mơ ước một chút thỏa mái như ri ....


Thứ Sáu, 26 tháng 8, 2016

26/8/2016

Hai ngày rưỡi đi công tác ở Phước Sơn ... lần đầu lên đây cũng khá nhiều hứng thú , rất chi là thích , ăn chơi cũng nhiều mà khám bệnh cũng vui . Ở khách sạn rất là oách , ăn có phần ko đc như ý vì BV keo kiệt quá :( 
Lần đầu bày tỏ tình cảm cho V.V biết , biết là sẽ chẳng tới đâu nhưng tình cảm thì nên nói thẳng , mình cũng chẳng còn trẻ nữa , nên phải sống thật với chính mình . Được rất nhiều anh em trong và ngoai TTQN ủng hộ nhưng chắc cũng chẳng ra sao .
Thôi ngủ sớm , ngày mai còn nhiều việc phải chơi và làm 
Với đứa e đang giúp mình hết mình ...

Thứ Tư, 24 tháng 8, 2016

24/8/2016

Sau tất cả ... những thành công của chuyến đi ... những nụ cười rạng rỡ .... Team RHM bá đạo nhất ... những bức ảnh đẹp, những kỷ niệm khó quên ....quay về với thực tại quay cuồng của cuộc sống .... thấy hụt hẫng ....Ta như nốt nhạc lạc loài giữa khung nhạc cuộc sống mà thôi

Thứ Năm, 18 tháng 8, 2016

18/8

Những ngày bình thường đã qua và sắp đến ... chuyến đi Thanh Tân với bệnh viện về khiến hắn trở nên nổi tiếng hơn một chút vì ngăn chặn mấy chuyện trời ơi đất hỡi , đó là sự chuẩn mực đạo đức mà hắn tự đặt ra cho bản thân . 
Nhưng buổi chiều đá bóng mệt nhưng vui , lại nghe mùi lúa xanh non thơm nhè nhẹ trong gió , lại xem mấy con cá nhỏ bơi qua lại trên đường kênh thủy lợi , lại chạy, lại ghi bàn, lại ăn mừng ...... 
Rồi những ngày làm việc mệt nhọc qua đi ... Nhưng lúc mệt nhọc mới tiếc thương những tháng năm tuổi trẻ trôi qua vô ích dù phần lớn thời gian đó hắn đã sống hết mình nhưng không thể nói là không có chỗ cho thời gian phí phạm . 
Cuối tuần này lại một chuyến tình nguyện mới với TTQN , càng ngày càng thấy mệt mỏi hơn , phải lo nhiều hơn, đàn em năm này qua năm khác mà vẫn mãi chưa thấy lớn khôn , vẫn một mình hắn gánh vác mọi thứ 
Thương nhớ mười hai ....

Thứ Năm, 11 tháng 8, 2016

11/8 /2016

Buổi chiều nắng nhạt nhòa chiếu qua những đám mây đen trắng , lại một ngày đá banh , hắn háo hức để được ra sân và chạy cả trận vẫn không biết mệt , cuối sân vẫn đám cỏ tranh và dòng thủy lợi chảy róc rách ... mồ hôi vã ra như tắm ... cười nói vang động cả sân và ra tận ngoài cánh đồng .
Về ăn qua loa và chạy ra Đà Nẵng rồi về ngay chỉ để mua một cuốn sách - Con Mèo Triệu Kiếp của nhà văn Nhật Bản Sano Yoko 
“Có một con mèo cả triệu năm không chết.
Vì sau khi chết đi một triệu lần, nó lại hồi sinh một triệu lần.
Nó là một con mèo mướp ngạo nghễ 
Một triệu người đã cưng yêu mèo mướp , một triệu người đã than khóc lúc mèo mướp chết đi
Nhưng mèo ta chẳng khóc lấy một lần
...
Có dạo, nó là con mèo của đức vua. Nó mới ghét đức vua làm sao.
Đức vua rất giỏi đánh trận, ngài suốt ngày chinh chiến, và luôn bỏ mèo mướp vào một cái giỏ lộng lẫy mang theo ra chiến trường.
Một ngày nọ, mèo mướp bị trúng tên và toi mạng.
Đức vua ôm con mèo khóc to giữa trận tiền.
Đức vua từ bỏ cuộc chiến, trở về lâu đài. Ngài chôn cất con mèo trong khu vườn của hoàng cung.
Có bận, nó là con mèo của một thủy thủ. Nó mới ghét biển làm sao.
Chàng thủy thủ mang theo mèo mướp đến khắp các đại dương và hải càng trên thế giới .
Một hôm mèo mướp bị rơi khỏi khoang thuyền . Nó không biết bơi . Chàng thủy thủ vội quăng lưới vớt nó lên nhưng mèo ta đã chết đuối . Chàng thủy thủ ôm con mèo như miếng giẻ súng nước và òa khóc ...
Có bận , nó là con mèo của một tên trộm . Nó mới ghét trộm làm sao . Tên trộm dắt nó theo lượn quanh các con phố tối om , chân đi khẽ như mèo . Tên trộm chỉ lẻn vào nhà có chó . Trong lúc con chó đang sủa con mèo thì hắn khoắng sạch két tiền . Một ngày kia mèo mướp bị chó cắn chết .Tên trộm ôm mèo mướp khóc váng lên giữa phố đêm ,
Sau rồi hắn về nhà chôn mèo mướp trong khoảnh sân nhỏ
..........
Rồi có bận , con mèo chẳng là của ai cả , nó là một con mèo hoang............."
Thật là một cuốn sách nhỏ nội dung vừa dễ thương , hình ảnh lại vui nhộn không chỉ dành cho thiếu nhi mà người lớn cũng nên đọc . Đọc xong , nghĩ lại mình có lẽ là một "con người triệu kiếp " , do sống triệu kiếp làm người nên kiếp này thấy con người chẳng có gì hay ho cả . Bởi vậy mới hay lang thang một mình, du lịch một mình , khám phá một mình, chụp ảnh một mình , tận hưởng những thú vui của riêng mình vì một triệu kiếp vẫn chưa thấy người đồng điệu .
Nhưng hi vọng sẽ rồi được làm kiếp cuối cùng như con mèo mướp trong truyện để sống một cuộc sống thực và không bao giờ hồi sinh nữa ...

Thứ Ba, 9 tháng 8, 2016

9/8/2016

Rất lâu rồi mới có một ngày như thế này , đến 8h mới có bệnh nhân đầu tiên đến khám và cả ngày cũng không quá 20 bệnh , cảm thấy nhẹ nhõm vô cùng ... tranh thủ  lắp hàm răng giả cho ba , có vẻ ba chưa quen nhưng hi vọng từ từ hàm sẽ ổn định . Hôm nay là thứ ba và là ngày đá bóng , anh em đi đông , 16 người chia 3 đội đá thay phiên .... sân bóng nằm cạnh một hàng cỏ tranh mà khi nhìn qua đó có thể thấy dòng kênh thủy  lợi đang chảy róc rách bên cạnh ruộng lúa ... hắn vừa khởi động vừa nhìn cảnh tượng đó mà lòng thấy một niềm vui nhỏ nhoi đôi chút gợn lên trong lòng ... cuộc đời vui từ những cái giản dị và những điều giản đơn , tiếc là nhiều người không nhận ra điều đó ... nên đến giờ hắn vẫn phải một mình đi tìm và cảm nhận  .
Buổi tối về rã rời tay chân , tập đàn một chút nhưng thấy ko có cảm hứng rồi lại cất , nằm nghĩ ngợi nhiều thứ lung tung ... 
Tối nay sẽ đọc sách gì .... Don Quixote của Cervantes ...

Thứ Hai, 8 tháng 8, 2016

8/8

- Chuyến đi ra Huế ngày cuối tuần , lần đầu tiên được ăn món bánh của Diễm, ngồi nói chuyện với Diễm cùng thầy Quang ở cfe TPVSL đến khi chủ quán đuổi mới chịu về , quá ghê ...
-Một ngày phá kỷ lục bệnh nhân , ít nhất là trong trí nhớ của mình, may mà còn xoay sở kịp .
- Tóc dài nhưng chưa có thời gian đi cắt .
- Lại tiếp tục mua hàng Blue Exchange , đồ đẹp ghê, ngày xưa mình không quá giản dị thì chắc còn đẹp trai nhiều hơn nữa ... sau tất cả mới thấy là giản dị cho nhiều vào rồi cuối cùng họ cũng chẳng coi ra gì . 
- Chuẩn bị hầu hết các thứ cho phòng RHM TTQN, chờ tuần sau xuất quân ..
- Tối ni tập đàn thấy tiến bộ nhiều ^^ , sẽ cố gắng nhiều hơn nữa . 

Thứ Sáu, 5 tháng 8, 2016

5/8

- Tối nay tắt điện thoại lúc 20h , lâu rồi mới tắt điện thoại mà không phải là do hết pin. Hắn muốn yên tĩnh để đọc cho hết cuốn Bí mật về con chó lúc nửa đêm của Mark Haddon. Thật sự đang đến phần rất chán nhưng dù sao cũng phải lo đọc cho hết  .... may là phần sau có nhiều thứ hay ho ... Hắn ra phia trước nhà để đi WC cho mát mẻ , nhìn đồng hồ vạn niên thấy chỉ 22h , điều đó là có nghĩa là 21h30 ..... hắn có thể biết thời gian chính xác hơn nếu nhìn đồng hồ bên cạnh nhưng phòng tối và hắn không muốn làm phiền con mắt ... Và rồi vào đọc tiếp ... thằng nhỏ tự kỷ nhưng rất giỏi đang làm những trò tự kỷ và hắn có vẻ thích thú với cung cách đó .... giúp người ta cảm nhận cuộc sống một cách hay ho hơn .... Và kết thúc câu chuyện là nó tiếp tục tự kỷ và phấn đấu trở thành một nhà khoa học tự kỷ @@ 
- Lần đầu tiền sau rất nhiều ngày mà sáng ra đi làm không thấy bệnh nhân ngồi đợi .... Bắt tay vào thực hiện ca chuyển vạt Estlander , nghiên cứu những hình vẽ từ tối qua và sáng nay xem lại một lần nữa ... cũng rất ngại vì làm trên ghế nha nhưng sự đam mê thôi thúc hắn phải thực hiện .. nếu thành công sẽ là một tiến bộ vượt bậc . Bắt đầu khoảng 8h30 .... vẽ hình trên môi thật ... gây tê ... cắt môi dưới ... động mạch vành môi chảy ... kelly kẹp ... rồi kẹp .... cắt môi trên ... động mạch vành môi lại chảy ... lại kẹp ... lại thắt ... xoay vạt .... nối vạt ..... bà cụ già rên rỉ .... động viên .... hoàn thành lúc hơn 10h trưa .... Hắn biết chị điều dưỡng phụ toát mồ hôi vì ca này vì máu chảy nhiều ... hắn hơi chùn tay một chút nhưng cũng nhanh chóng điềm tĩnh trở lại ... nghề này không cho phép run ....thấy giọng chỉ run rẩy và khàn đi .... thằng em vô phụ thay một chặp ....

Hoàn thành xong như thế này , cũng khá hài lòng .... 
Tiếp tục làm 3 case điều trị tủy .... 1 case lắp răng giả ... đến 12h trưa xong việc ... lên thăm lại bệnh nhân nội trú rồi ra về ... căng thẳng , mệt mỏi , gửi ảnh ca mổ cho bs đàn anh ở Huế xem rồi ngủ trưa mê mệt ....
- 23h , thầy Qu nhắn tin , nhắc ra Huế ăn bánh trung thu của Diễm , nhớ giọng Huế điệu đà của Diễm ghê .... nhưng giờ trong giai đoạn mệt mỏi ... chỉ thích tự kỷ .... mỗi tối có 3-4 lựa chọn để nhắn tin nhưng cuối cùng không nhắn cho ai .... cứ như ngày xưa là có thể chat miệt mài overnight .... cưa đổ hotgirl chỉ trong vòng 2-4 tuần .... giờ chẳng còn tha thiết chat chit gì nữa ... ưng như cái thằng Christopher tự kỷ đó ... một mình ... và quan sát ....
- Cây dương xỉ nhỏ Hạnh tặng bị héo hon gần chết đến nơi mặc dù mình đã cố chăm tốt ... chắc nó là điềm báo .. rất lâu rồi ko nhắn tin cho nhỏ từ đợt đi QBinh ... mà nhỏ cũng chẳng buồn nhắn cho mình ... thì thôi vậy ... 
- Có một số con vật đáng chú ý : con mèo vô dụng suốt ngày kêu đòi ăn nhưng chưa bao giờ thấy bắt được con chuột , con bồ câu không biết bay (hoặc lười ko muốn bay ) đói bụng cứ vào nhà ngóng ngóng , con gà bị mù chỉ còn thấy lờ mờ 1 mắt mổ 10 hạt gạo trúng đc 1 hạt ... lúc nào cũng ưu tiên cho bọn này ăn riêng ...
- 23h35 rồi .....

Thứ Năm, 4 tháng 8, 2016

4/8/2016

- Những ngày làm việc cực kỳ căng thẳng , mỗi bệnh nhân qua đều ít nhiều để lại lo lắng , bệnh đông , áp lực nhiều ,nhưng tiền lương chẳng thay đổi , cố gắng chịu đựng 1 tháng hè nữa thôi ... Nhớ Huế !!!!!
- Đá banh vui thật là vui, giải tỏa quá nhiều áp lực , nhưng có trận bóng nào đá mãi mà không hết giờ ....
- Ngày nào cũng phải đối mặt với những kỷ niệm gợi về trên fb , không muốn xóa vì đã hứa là sẽ tôn trọng quá khứ , mình không thể giống như những con người bạc bẽo đó . 
- Mong đến cuối tuần , mong được giải tỏa ....