Những ngày bình thường đã qua và sắp đến ... chuyến đi Thanh Tân với bệnh viện về khiến hắn trở nên nổi tiếng hơn một chút vì ngăn chặn mấy chuyện trời ơi đất hỡi , đó là sự chuẩn mực đạo đức mà hắn tự đặt ra cho bản thân .
Nhưng buổi chiều đá bóng mệt nhưng vui , lại nghe mùi lúa xanh non thơm nhè nhẹ trong gió , lại xem mấy con cá nhỏ bơi qua lại trên đường kênh thủy lợi , lại chạy, lại ghi bàn, lại ăn mừng ......
Rồi những ngày làm việc mệt nhọc qua đi ... Nhưng lúc mệt nhọc mới tiếc thương những tháng năm tuổi trẻ trôi qua vô ích dù phần lớn thời gian đó hắn đã sống hết mình nhưng không thể nói là không có chỗ cho thời gian phí phạm .
Cuối tuần này lại một chuyến tình nguyện mới với TTQN , càng ngày càng thấy mệt mỏi hơn , phải lo nhiều hơn, đàn em năm này qua năm khác mà vẫn mãi chưa thấy lớn khôn , vẫn một mình hắn gánh vác mọi thứ
Thương nhớ mười hai ....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét