Rất lâu rồi mới có một ngày như thế này , đến 8h mới có bệnh nhân đầu tiên đến khám và cả ngày cũng không quá 20 bệnh , cảm thấy nhẹ nhõm vô cùng ... tranh thủ lắp hàm răng giả cho ba , có vẻ ba chưa quen nhưng hi vọng từ từ hàm sẽ ổn định . Hôm nay là thứ ba và là ngày đá bóng , anh em đi đông , 16 người chia 3 đội đá thay phiên .... sân bóng nằm cạnh một hàng cỏ tranh mà khi nhìn qua đó có thể thấy dòng kênh thủy lợi đang chảy róc rách bên cạnh ruộng lúa ... hắn vừa khởi động vừa nhìn cảnh tượng đó mà lòng thấy một niềm vui nhỏ nhoi đôi chút gợn lên trong lòng ... cuộc đời vui từ những cái giản dị và những điều giản đơn , tiếc là nhiều người không nhận ra điều đó ... nên đến giờ hắn vẫn phải một mình đi tìm và cảm nhận .
Buổi tối về rã rời tay chân , tập đàn một chút nhưng thấy ko có cảm hứng rồi lại cất , nằm nghĩ ngợi nhiều thứ lung tung ...
Tối nay sẽ đọc sách gì .... Don Quixote của Cervantes ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét