Đêm nay ra ở khách sạn sang trọng Zen Diamond hotel từ lời mời của thằng bạn thân nhân dịp biết mình có vợ . Căn phòng- căn hộ thật sang trọng trên tầng 11 mà có lẽ cả đời của hắn cũng chỉ mơ ước đến vậy. Căn hộ nhìn ra sông Hàn rất đẹp nhưng cảm giác lạnh lẽo khi phải ở 1 mình ko lấy gì thú vị.
Hôm nay lại làm ba má vợ phải buồn . Nhưng đành phải vậy , mình phải chịu đựng nhiều rồi . Mình cũng cần chút tinh thần thỏa mái để duy trì sự sống , để ba mẹ vui ngày nào hay ngày đó . Mai hứa sẽ dậy sớm để đi lễ . Giáng sinh sắp đến. Cầu Chúa ban phước lành và soi sáng cho đứa con tội lỗi này ...
một bác sĩ chưa phải là già nhưng cũng chẳng còn trẻ, một phong cách khác người, ưa chuộng lối sống nhẹ nhàng không bon chen,thích câu cá và hòa mình vào thôn quê- chọn góc này để trải lòng cùng cuộc sống
Thứ Bảy, 23 tháng 12, 2017
Thứ Bảy, 25 tháng 11, 2017
25/11/2017 - Hơi lạnh về
Hơi lạnh rúc qua khe cửa phòng trực vuốt ve nhè nhẹ lên chút da thịt thòi ra ngoài . Buổi trưa trở nên khó ngủ vì một buổi sáng mệt nhoài , trời lạnh nhưng bệnh ngày càng đông , xoay sở như chong chóng . Hắn nhìn qua mái rèm xanh he hé , thấy chữ Khoa và chữ Hoa to tướng , là một phần của dòng " Bệnh viện đa khoa Thăng Hoa " , chuyển vào đây cũng gần nữa năm rồi , như một giấc mơ thoáng qua . Cuộc sống như một chuỗi ngày chịu đựng , sống để những người khác yên lòng, phải cười , phải chịu đựng nhiều hơn nữa . Nếu ngày nào đó không chịu đựng được thì đành phải trốn khỏi nơi này hoặc... cuộc đời này
Thứ Bảy, 4 tháng 11, 2017
Thứ Hai, 23 tháng 10, 2017
23/10/2017 - Bên sông Bà Rén
-5h30 chiều, viết những dòng cuối cùng trong Protocol phẫu thuật rồi rời phòng mổ, thay áo quần ra về. Ca mổ phức tạp như dự đoán , làm hơi lâu nhưng kết quả tạm thời khả quan . Khoác vội chiếc áo ấm cũ rồi chạy xe dưới làn hơi lạnh của màn đêm đang dần buông xuống . Rẽ xe xuống 1 con đường hẻm nhỏ bên cầu Bà Rén rồi đến một quán mát mẻ nằm nổi trên sông. Có 3 thằng bạn thâm niên đang ngồi đợi sẵn , trò chuyện rôm rả . Lâu rồi mới được ăn dế, được ăn cá diếc rau răm ... Ngoài sông có mưa rây rây phẩy những hạt mát lạnh vào má . Ném một miếng thịt xuống nước và có cả bầy cá nhỏ nhảy lên cắn xé dưới ánh đèn mờ mờ của quán . Giữa sông , đám lục bình trôi bồng bềnh theo con nước , phía xa bên kia cầu là ánh sáng thánh giá của nhà thờ Bà Rén còn thấp thoáng ẩn mình trong đêm cạnh bờ tre là chiếc thuyền nhỏ đang nằm nghỉ ngơi . Cảnh vật trong đêm có vẻ buồn bã nhưng với hắn thi vị , hợp lòng , hắn ước có thể được sống thêm nhiều khoảng thời gian như thế này nữa ...
Thứ Năm, 28 tháng 9, 2017
28/9/2017 - bên sông Trường Giang
5 giờ chiều ....
Đôi vai mệt rã rời, đầu óc nặng trĩu ..
- Tau đứng ở cổng Bệnh viện rồi
- Tau xuống giờ đó
Qua những con đường chộn rộn những công nhân tan tầm đi về , rồi đến cái quán quen thuộc bên dòng sông Trường Giang , nghe có tiếng nhạc từ trong quán vọng ra :
..." Em đi trên cỏ non mọc ôm đôi bờ triền đê . Em che nghiêng nón lá chân rụt rè qua nhịp cầu tre . Quê hương em ngoại thành , xóm nhà tranh ... "
Đã thấy không gian miền Tây giữa sông nước đất Quảng . Ngồi trên tầng cao nhất của thuyền , 3 thằng gọi mấy món đồng quê quen thuộc . Rạm rang me, Ếch núp đống rơm và lẩu cá lóc ... Chiếc thuyền chòng chành theo bước chân khách qua lại , ngồi nói chuyện trên trời dưới đất , quên đi nỗi lo toan nhọc nhằn ngày thường. Ba thằng vẫn chưa có gia đình, sống tự do tự tại như mây trời, như lục bình đang dập dềnh giữa dòng. Cá theo con nước lên sục sạo quanh bờ tìm mồi , móng tách tách bên mạn thuyền ,hàng dừa nước dang tàu lá hứng những vệt nắng chiều còn sót lại .Trời chớm vào thu nên ngoài cây dừa ra thì cây lá khác chuyển sang màu vàng úa, chấm phá một chút hoang tàn hai bên bờ Trường hà vốn luôn xanh . Miếu Bà Cộ Chợ Được vẫn đứng trầm lặng bên sông như hàng trăm năm qua , vài đứa trẻ đang chơi bi dưới sân miếu , cười đùa không ngớt .
Đêm tối dần buông. Trăng lên móc vào ngọn tre đung đưa theo gió từ Đông Hải thổi vào , thỉnh thoảng bị che mờ bởi những cụm mây rách bươm xô đẩy nhau bay qua .
Hai chiếc xe máy chạy về theo hướng cầu Cửa Đại , đi qua một đoạn đường vắng ít xe cộ và không có nhà cửa thuộc vùng cận biển Thăng Bình và Duy Xuyên , con đường này đã làm thay đổi hẳn bộ mặt của vùng cát , phía xa là một resort của Vinpearl đang xây dựng, công trường sáng rực rỡ trong đêm như lâu đài nguy nga tráng lệ, có lẽ công nhân làm việc xuyên đêm cho kịp tiến độ. Vài quán cóc bên đường nằm chơi vơi bên những đồng cát phục vụ ăn tối cho những công nhân ....
Thôi mệt không viết nữa ...
Đôi vai mệt rã rời, đầu óc nặng trĩu ..
- Tau đứng ở cổng Bệnh viện rồi
- Tau xuống giờ đó
Qua những con đường chộn rộn những công nhân tan tầm đi về , rồi đến cái quán quen thuộc bên dòng sông Trường Giang , nghe có tiếng nhạc từ trong quán vọng ra :
..." Em đi trên cỏ non mọc ôm đôi bờ triền đê . Em che nghiêng nón lá chân rụt rè qua nhịp cầu tre . Quê hương em ngoại thành , xóm nhà tranh ... "
Đã thấy không gian miền Tây giữa sông nước đất Quảng . Ngồi trên tầng cao nhất của thuyền , 3 thằng gọi mấy món đồng quê quen thuộc . Rạm rang me, Ếch núp đống rơm và lẩu cá lóc ... Chiếc thuyền chòng chành theo bước chân khách qua lại , ngồi nói chuyện trên trời dưới đất , quên đi nỗi lo toan nhọc nhằn ngày thường. Ba thằng vẫn chưa có gia đình, sống tự do tự tại như mây trời, như lục bình đang dập dềnh giữa dòng. Cá theo con nước lên sục sạo quanh bờ tìm mồi , móng tách tách bên mạn thuyền ,hàng dừa nước dang tàu lá hứng những vệt nắng chiều còn sót lại .Trời chớm vào thu nên ngoài cây dừa ra thì cây lá khác chuyển sang màu vàng úa, chấm phá một chút hoang tàn hai bên bờ Trường hà vốn luôn xanh . Miếu Bà Cộ Chợ Được vẫn đứng trầm lặng bên sông như hàng trăm năm qua , vài đứa trẻ đang chơi bi dưới sân miếu , cười đùa không ngớt .
Đêm tối dần buông. Trăng lên móc vào ngọn tre đung đưa theo gió từ Đông Hải thổi vào , thỉnh thoảng bị che mờ bởi những cụm mây rách bươm xô đẩy nhau bay qua .
Hai chiếc xe máy chạy về theo hướng cầu Cửa Đại , đi qua một đoạn đường vắng ít xe cộ và không có nhà cửa thuộc vùng cận biển Thăng Bình và Duy Xuyên , con đường này đã làm thay đổi hẳn bộ mặt của vùng cát , phía xa là một resort của Vinpearl đang xây dựng, công trường sáng rực rỡ trong đêm như lâu đài nguy nga tráng lệ, có lẽ công nhân làm việc xuyên đêm cho kịp tiến độ. Vài quán cóc bên đường nằm chơi vơi bên những đồng cát phục vụ ăn tối cho những công nhân ....
Thôi mệt không viết nữa ...
Thứ Hai, 11 tháng 9, 2017
11/9/2017
Buổi chiều lúc sắp đến giờ ra về , nhìn qua cửa sổ ... hai thằng bạn ở Điện Bàn chạy vào đang đứng ngoài cổng bệnh viện
- Alo, tụi tau đang ở cổng
- Ok , tau ra giờ
Dẫn 2 đứa xuống quán nhỏ trên chiếc thuyền gỗ nằm bên sông Trường Giang . Khung cảnh hiền hòa, thơ mộng, xung quanh có nhiều bèo và rau muống , cá nhỏ móng lăn tăn, cá lớn quậy rột roạt . Hai bên bờ là những hàng dừa nước và dừa cạn , cách đó không xa là lăng Bà Cộ Chợ Được . Ba thằng gọi vài món dân dã vừa ngồi tận hưởng gió mát vừa thưởng thức cái khoan khoái dễ chịu trong người , như sống lại những ngày rong ruổi miền Tây ... Một ngày làm việc tương đối hài lòng và dễ chịu. Ngày mai có ca mổ khó ... thấy thương cho hai cô chú người nhà , y như ba mẹ mình . Vỗ lên đôi vai gầy guộc của chú và nói : "con sẽ cố gắng hết sức để giúp em, chú cứ yên tâm .... "
- Alo, tụi tau đang ở cổng
- Ok , tau ra giờ
Dẫn 2 đứa xuống quán nhỏ trên chiếc thuyền gỗ nằm bên sông Trường Giang . Khung cảnh hiền hòa, thơ mộng, xung quanh có nhiều bèo và rau muống , cá nhỏ móng lăn tăn, cá lớn quậy rột roạt . Hai bên bờ là những hàng dừa nước và dừa cạn , cách đó không xa là lăng Bà Cộ Chợ Được . Ba thằng gọi vài món dân dã vừa ngồi tận hưởng gió mát vừa thưởng thức cái khoan khoái dễ chịu trong người , như sống lại những ngày rong ruổi miền Tây ... Một ngày làm việc tương đối hài lòng và dễ chịu. Ngày mai có ca mổ khó ... thấy thương cho hai cô chú người nhà , y như ba mẹ mình . Vỗ lên đôi vai gầy guộc của chú và nói : "con sẽ cố gắng hết sức để giúp em, chú cứ yên tâm .... "
Thứ Tư, 30 tháng 8, 2017
30/8/2017
Lâu rồi mới viết blog lại .Mỗi tối quá mệt mỏi chỉ muốn nghỉ ngơi sau 1 ngày làm việc vất vả. Chẳng biết viết gì . À hôm nay nhận tiền thưởng Lễ 3 triệu, chẳng biết tiêu gì, mặc dù đang nghèo , hì hì .
Thứ Ba, 25 tháng 7, 2017
25/7/2017
Đang trong những ngày làm việc quá sức căng thẳng và áp lực , công việc quá nhiều trong khi sức khỏe ko cho phép. Ngày nào đi làm về cũng với cái đầu nặng nề ...
Thứ Ba, 18 tháng 7, 2017
18/7/2017 - Chuyện đi giải ế kể lại
Vâng lời mẹ và cũng muốn được bình yên sau những thứ rắc rối đời thường và tâm linh đã xảy ra nên chủ nhật chở mẹ lên nhà thầy - được gọi là thầy Sáu . Thầy này đã giải cho khá nhiều anh bị vong âm theo không có vợ được trong đó có 2 người mình biết rất rõ . Nhà thầy ở Bằng An theo đường tỉnh lộ đi vào một con hẻm nhỏ , đường này vốn dẫn vào nhà một vài đứa bạn thời cấp 2 với mình , vẫn còn nhớ nhà của 1 thằng , trông nhà nó không khác ngày xưa là mấy .
Đi khoảng hơn 1km nữa là đến nhà thầy , có cái am nhỏ trước cổng , sau là một hòn non bộ , trong nhà sạch sẽ , có bàn thờ Phật chính diện và bàn thờ khác bên trái - không rõ là thờ gì . Xung quanh tường treo những câu trích từ kinh Phật và những hình thù chạm khắc kỳ lạ từ gỗ . Bên dưới nhà có mấy đứa nhỏ con cháu của thầy đang chơi đùa .
Sau những chào hỏi xã giao bắt đầu vào phần lễ . Mọi người dọn đồ lên bàn đâu đấy xong xuôi , mình quỳ chính giữa , mẹ bên tay phải còn thầy đứng có khi chính giữa hai người có khi đứng bên tay trái , vữa tụng kinh , đọc thần chú những câu từ khó hiểu , có lẽ là bằng tiếng Phạn . Sau đấy lấy một băng vải đỏ quấn quanh đầu cho mình , đặt vào trước mặt tấm hình chân dung một chàng trai mặc đồ quốc phục được vẽ họa lại . Sau đó bắt mình ôm trước người một hình nhân bằng giấy , giữa những lần đó là những lần đọc thần chú , vảy nước và rượu vào người mình và giũ một tấm vải đỏ dài phát ra tiếng kêu rất to như để xua đuổi , sau mẹ dắt mình ra ngõ vẫn với tư thế bị bịt mắt bằng vải đỏ và ôm hình nhân trước người , rồi sau thầy lấy hết những thứ đó cho vào một cái chậu to đặt trước ngõ để đốt , còn mình vào lạy tạ . Tất nhiên trước khi làm những thủ tục đó mình cũng thầm cầu xin đức Chúa Trời thấu hiểu , chắc ngài cũng phù hộ để xua đi bớt phần âm trong người mình mà như thầy Sáu nói là một vong nhân nữ ( thầy có tên tuổi quê quán và nguyên nhân mất nhưng không tiện nói ra sợ gây ám ảnh cho thân chủ ) . Sau thầy cho một vài lá phép và căn dặn mình và mẹ thực hiện những ngày tiếp theo . Vậy là xong và ra về . Cũng phải nói là xong khi vừa cúng xong là con nhỏ Uyên mới hùng hổ hôm qua đã nhắn tin xin lỗi và muốn quay trở lại . Thôi thì đành nhịn và cho qua .
Những ngày đầu tuần là những ngày bệnh đông sấp mặt , làm quần quật từ đầu đến cuối buổi . Tuần này cũng mổ ca đầu tiên, tháo phương tiện KHX , nói chung tiếp xúc với bệnh nhân cũng có nhiều niềm vui xen lẫn những mệt mỏi .
CHiều nay về trong cơn mưa ào ạt và xối xả , sấm chớp nhì nhằng giữa cánh đồng , một chiếc xe tải đi qua té nước vào măt mình tối tăm mặt mũi nhưng may mắn là xe không ngã .
Khi những nỗi lo qua đi tâm hồn lại nhẹ nhõm hơn bất kỳ khi nào.
Lại thèm những chuyến đi xa , một mình thôi ....
Đi khoảng hơn 1km nữa là đến nhà thầy , có cái am nhỏ trước cổng , sau là một hòn non bộ , trong nhà sạch sẽ , có bàn thờ Phật chính diện và bàn thờ khác bên trái - không rõ là thờ gì . Xung quanh tường treo những câu trích từ kinh Phật và những hình thù chạm khắc kỳ lạ từ gỗ . Bên dưới nhà có mấy đứa nhỏ con cháu của thầy đang chơi đùa .
Sau những chào hỏi xã giao bắt đầu vào phần lễ . Mọi người dọn đồ lên bàn đâu đấy xong xuôi , mình quỳ chính giữa , mẹ bên tay phải còn thầy đứng có khi chính giữa hai người có khi đứng bên tay trái , vữa tụng kinh , đọc thần chú những câu từ khó hiểu , có lẽ là bằng tiếng Phạn . Sau đấy lấy một băng vải đỏ quấn quanh đầu cho mình , đặt vào trước mặt tấm hình chân dung một chàng trai mặc đồ quốc phục được vẽ họa lại . Sau đó bắt mình ôm trước người một hình nhân bằng giấy , giữa những lần đó là những lần đọc thần chú , vảy nước và rượu vào người mình và giũ một tấm vải đỏ dài phát ra tiếng kêu rất to như để xua đuổi , sau mẹ dắt mình ra ngõ vẫn với tư thế bị bịt mắt bằng vải đỏ và ôm hình nhân trước người , rồi sau thầy lấy hết những thứ đó cho vào một cái chậu to đặt trước ngõ để đốt , còn mình vào lạy tạ . Tất nhiên trước khi làm những thủ tục đó mình cũng thầm cầu xin đức Chúa Trời thấu hiểu , chắc ngài cũng phù hộ để xua đi bớt phần âm trong người mình mà như thầy Sáu nói là một vong nhân nữ ( thầy có tên tuổi quê quán và nguyên nhân mất nhưng không tiện nói ra sợ gây ám ảnh cho thân chủ ) . Sau thầy cho một vài lá phép và căn dặn mình và mẹ thực hiện những ngày tiếp theo . Vậy là xong và ra về . Cũng phải nói là xong khi vừa cúng xong là con nhỏ Uyên mới hùng hổ hôm qua đã nhắn tin xin lỗi và muốn quay trở lại . Thôi thì đành nhịn và cho qua .
Những ngày đầu tuần là những ngày bệnh đông sấp mặt , làm quần quật từ đầu đến cuối buổi . Tuần này cũng mổ ca đầu tiên, tháo phương tiện KHX , nói chung tiếp xúc với bệnh nhân cũng có nhiều niềm vui xen lẫn những mệt mỏi .
CHiều nay về trong cơn mưa ào ạt và xối xả , sấm chớp nhì nhằng giữa cánh đồng , một chiếc xe tải đi qua té nước vào măt mình tối tăm mặt mũi nhưng may mắn là xe không ngã .
Khi những nỗi lo qua đi tâm hồn lại nhẹ nhõm hơn bất kỳ khi nào.
Lại thèm những chuyến đi xa , một mình thôi ....
Thứ Hai, 10 tháng 7, 2017
10/7/2017
vậy là đã đi làm ở bệnh viện mới được gần 1 tuần . Mọi việc có vẻ tiến triển tốt , bệnh nhân đông, công việc cũng khá thuận lợi , có điều làm hơi mệt tí mà thôi , trưa nào cũng đói quá ăn hết phần cơm .
Thời gian qua xảy ra quá nhiều việc nhưng vì quá mệt mỏi và bận rộn nên mình cũng chẳng muốn viết gì , sau tất cả mọi thứ đã trở lại nhẹ nhàng với guồng quay cũ . Hôm nay mới nhận được kết quả 2 năm học với thành tích cao nhất lớp và cách xa phần còn lại , kết quả phản ánh đúng sự cố gắng không ngừng nghỉ nhất là trong điều kiện phải vừa học vừa làm cực khổ.
Cũng vừa mua điện thoại mới sau khi con V10 đột tử , hi vọng không phải thay thêm điện thoại trong vòng một năm đến .
Tất cả đều đang dễ chịu Naoe !
Thời gian qua xảy ra quá nhiều việc nhưng vì quá mệt mỏi và bận rộn nên mình cũng chẳng muốn viết gì , sau tất cả mọi thứ đã trở lại nhẹ nhàng với guồng quay cũ . Hôm nay mới nhận được kết quả 2 năm học với thành tích cao nhất lớp và cách xa phần còn lại , kết quả phản ánh đúng sự cố gắng không ngừng nghỉ nhất là trong điều kiện phải vừa học vừa làm cực khổ.
Cũng vừa mua điện thoại mới sau khi con V10 đột tử , hi vọng không phải thay thêm điện thoại trong vòng một năm đến .
Tất cả đều đang dễ chịu Naoe !
Thứ Tư, 14 tháng 6, 2017
14/6/2017
Vẫn còn ho , mẹ đã tìm thêm nhiều phương thuốc nhưng có vẻ tâm bệnh khó chữa ...
Tuy vậy vẫn đi làm , buổi chiểu vẫn vừa ho vừa mổ , buổi tối lên khâu vết thương ... Trời mưa tầm tã ban chiều xua tan bớt cái nóng nực ... về nhà ăn vội bát cơm không đủ no nhưng chán ăn quá chừng
Lên xin giám đốc cho nghỉ sớm, vậy là sắp chia tay bệnh viện này sau năm 5 năm gắn bó, một cơ quan mới với mức lương gấp đôi đang đợi , ông giám đốc có phần ngạc nhiên khi mình không lựa chọn Vinmec mà là Thăng Hoa , nhưng với mức lương tương đương mình quyết định chon Thăng Hoa là nơi an toàn hơn ... Tuần sau sẽ ra Huế bắt đầu kỳ thi, vẫn chưa học chữ nào ... Rất nhớ nhỏ Uyên .....
Tuy vậy vẫn đi làm , buổi chiểu vẫn vừa ho vừa mổ , buổi tối lên khâu vết thương ... Trời mưa tầm tã ban chiều xua tan bớt cái nóng nực ... về nhà ăn vội bát cơm không đủ no nhưng chán ăn quá chừng
Lên xin giám đốc cho nghỉ sớm, vậy là sắp chia tay bệnh viện này sau năm 5 năm gắn bó, một cơ quan mới với mức lương gấp đôi đang đợi , ông giám đốc có phần ngạc nhiên khi mình không lựa chọn Vinmec mà là Thăng Hoa , nhưng với mức lương tương đương mình quyết định chon Thăng Hoa là nơi an toàn hơn ... Tuần sau sẽ ra Huế bắt đầu kỳ thi, vẫn chưa học chữ nào ... Rất nhớ nhỏ Uyên .....
Chủ Nhật, 11 tháng 6, 2017
11/6/2017
Lại thêm những ngày buồn ...
Những cố gắng cuối cùng đã không có kết quả .Ước gì mình thương yêu em nhiều hơn ... Cảm thấy có lỗi với gia đình .. Hôm nay nhìn mẹ nằm buồn mà thấy thương mẹ quá , mỗi lần dẫn con gái về nhà chơi là mẹ lại hi vọng , rồi lại buồn ... Lần này mình đã hết sức cẩn thận , nhưng rồi lại làm gia đình thêm hụt hẫng . Không biết trách ai, chỉ biết trách mình ... chắc là số phận của mình đã là như vậy ...
Sáng nay xuống thăm bs Huy , anh đi chưa về , ghé lại Triêm Tây ngồi uống cafe, nhìn dòng sông Thu Bồn trôi lơ đãng . Ước gì mình là ông thuyền chài đang giăng lưới giữa sông , sống cuộc đời vô ưu vô lo dù trong nghèo khổ .
Chiều lại ghé bs Huy xem bệnh , cũng may bệnh nhẹ không như mình tưởng tượng , vác cái xe nặng nề băng qua khói bụi ra về ...
Xoa đầu thằng Rô xì , nhìn con mèo lăn qua lăn lại dưới chân ...
Thứ Bảy, 10 tháng 6, 2017
10/6/2017
Ôi cái ngày ...
Sáng dậy mới biết mình mắc thêm một bệnh mới ... Rồi lại đi làm, rồi nhổ răng , cái ngày gì đâu mà nhổ nhiều quá vậy , 2 tiếng đồng hồ chỉ nhổ với nhổ ... vừa ho vừa nhổ ... người ướt đẫm mồ hôi ... đến khi hết nhổ rồi lại đi mổ ... mỏi mệt chỉ mong được chết đi một chốc lát ... về nhà vừa ngủ và lại ho kèm cơn đau mới trỗi dậy . Trận mưa mát mẻ buổi chiều làm dịu đi cái khó chịu trong người chốc lát .... Mưa to lên , nhiều nữa lên , cho nỗi buồn trôi theo dòng chảy ...
Sáng dậy mới biết mình mắc thêm một bệnh mới ... Rồi lại đi làm, rồi nhổ răng , cái ngày gì đâu mà nhổ nhiều quá vậy , 2 tiếng đồng hồ chỉ nhổ với nhổ ... vừa ho vừa nhổ ... người ướt đẫm mồ hôi ... đến khi hết nhổ rồi lại đi mổ ... mỏi mệt chỉ mong được chết đi một chốc lát ... về nhà vừa ngủ và lại ho kèm cơn đau mới trỗi dậy . Trận mưa mát mẻ buổi chiều làm dịu đi cái khó chịu trong người chốc lát .... Mưa to lên , nhiều nữa lên , cho nỗi buồn trôi theo dòng chảy ...
Thứ Sáu, 9 tháng 6, 2017
9/6/2017
Một tuần đau ốm trằn trọc đã gần qua ...
Lại thêm những nỗi buồn mới ập tới ... Những nỗi đau không biết bao giờ cạn, do chính mình gây ra rồi tự nhận lấy hậu quả , cố gắng nhẫn nhục trong áp lực , tự nhủ rồi mọi chuyện sẽ qua .. Nhưng rồi ăn nói sao với bố mẹ, với gia đỉnh , lại thêm một lần làm gia đình hụt hẫng . Ngày mai thứ 7 rồi , ráng làm một ngày nữa rồi sẽ được nghỉ ngơi . Nhưng không biết một ngày nghỉ dài có phí lắm hay không ?
Cảm thấy chán nản ....
Muốn đi đâu đó và trò chuyện với một người thật xa lạ ...
Lại thêm những nỗi buồn mới ập tới ... Những nỗi đau không biết bao giờ cạn, do chính mình gây ra rồi tự nhận lấy hậu quả , cố gắng nhẫn nhục trong áp lực , tự nhủ rồi mọi chuyện sẽ qua .. Nhưng rồi ăn nói sao với bố mẹ, với gia đỉnh , lại thêm một lần làm gia đình hụt hẫng . Ngày mai thứ 7 rồi , ráng làm một ngày nữa rồi sẽ được nghỉ ngơi . Nhưng không biết một ngày nghỉ dài có phí lắm hay không ?
Cảm thấy chán nản ....
Muốn đi đâu đó và trò chuyện với một người thật xa lạ ...
Thứ Tư, 24 tháng 5, 2017
24/5/2017
Những ngày hè nóng nực đang trải qua , công việc vẫn như thường ngày , những tuần làm việc cuối cùng ở Vĩnh Đức, cũng ráng hết mình với bệnh nhân ...
Chiều về đi thả diều cùng với mâý đứa cháu , diều bay mắc trên dây điện làm thằng Rô xì buồn xo , mai phải mua con diều khác cho nó :">
Tối nay ngồi nói chuyện về những dự định sắp đến với mẹ . Mẹ tiện thể kể lại những chuyện cũ làm lòng mình buồn vô hạn . Mình đã sống như thế nào để người ta đi rêu rao nói xấu mình như vậy , mình đã đắc tội gì với cậu ... Mình vô lễ với gia đình với gia đình người ta ư ? Sao lại đem mình đi so sánh và kể lể . Giờ con cháu họ đã được hưởng hạnh phúc, còn mình vẫn một mình , vậy chưa đủ với họ sao ... TRong lời kể của mẹ pha lẫn sự uất ức . Có gì đâu mẹ, con của mẹ có học hành đàng hoàng, chưa bao giờ vô phép với người lớn tuổi , rồi con sẽ dẫn về cho mẹ một nàng dâu mới . Chủ nhật này thôi ...
Tối nay gọi ra nghe em nói sẽ sắm đồ để về ra mắt , cũng thương em ghê . Trải qua bao nhiêu mất mát và đau khổ , cũng tìm được người thương mình và chịu đựng được mình . Một relationship hơn 500 likes cũng đủ thấy mọi người hi vọng như thế nào rồi . Mình là người tốt và sống tốt .
Xin đừng nhắc gì về tôi nữa , kể cả là những lời khen . Tội nghiệp ...
Chiều về đi thả diều cùng với mâý đứa cháu , diều bay mắc trên dây điện làm thằng Rô xì buồn xo , mai phải mua con diều khác cho nó :">
Tối nay ngồi nói chuyện về những dự định sắp đến với mẹ . Mẹ tiện thể kể lại những chuyện cũ làm lòng mình buồn vô hạn . Mình đã sống như thế nào để người ta đi rêu rao nói xấu mình như vậy , mình đã đắc tội gì với cậu ... Mình vô lễ với gia đình với gia đình người ta ư ? Sao lại đem mình đi so sánh và kể lể . Giờ con cháu họ đã được hưởng hạnh phúc, còn mình vẫn một mình , vậy chưa đủ với họ sao ... TRong lời kể của mẹ pha lẫn sự uất ức . Có gì đâu mẹ, con của mẹ có học hành đàng hoàng, chưa bao giờ vô phép với người lớn tuổi , rồi con sẽ dẫn về cho mẹ một nàng dâu mới . Chủ nhật này thôi ...
Tối nay gọi ra nghe em nói sẽ sắm đồ để về ra mắt , cũng thương em ghê . Trải qua bao nhiêu mất mát và đau khổ , cũng tìm được người thương mình và chịu đựng được mình . Một relationship hơn 500 likes cũng đủ thấy mọi người hi vọng như thế nào rồi . Mình là người tốt và sống tốt .
Xin đừng nhắc gì về tôi nữa , kể cả là những lời khen . Tội nghiệp ...
Thứ Bảy, 13 tháng 5, 2017
13/5/2017
Công việc đã rộng mở với những lời mời kèm mức lương hậu hĩnh. Nhưng ... Không có ai ở sau lưng để ủng hộ mình ...
Thôi ta đành lại một mình ...
Sau nhà , cơn mưa mùa hè gõ nhịp mái tôn ...
Thôi ta đành lại một mình ...
Sau nhà , cơn mưa mùa hè gõ nhịp mái tôn ...
Thứ Ba, 2 tháng 5, 2017
2/5/2017
Có những lúc làm hoài làm mãi mà không hết việc,căng thẳng tột độ; có những lúc nằm ngủ cả buổi mà không hết thời gian . Mấy ngày nghỉ này là thời gian để mình nghỉ ngơi nhiều hơn , lấy lại sức lực cho những ngày mất mát kinh khủng vừa qua .
Tối nay nằm nhà nghỉ ngơi, cởi trần nằm up ảnh pháo hoa cho mọi người trầm trồ , viết 1 ít cho vấn đề lịch sử quan tâm . Ngày mai có 2 ca mổ buổi sáng, buổi chiều phải chạy ra huế để chuẩn bị cuối tuần thi . Hi vọng mọi việc sẽ luôn suôn sẻ :)
Tối nay nằm nhà nghỉ ngơi, cởi trần nằm up ảnh pháo hoa cho mọi người trầm trồ , viết 1 ít cho vấn đề lịch sử quan tâm . Ngày mai có 2 ca mổ buổi sáng, buổi chiều phải chạy ra huế để chuẩn bị cuối tuần thi . Hi vọng mọi việc sẽ luôn suôn sẻ :)
Chủ Nhật, 9 tháng 4, 2017
9/4/2017
Những ngày nhàn nhã nhưng cũng nhiều suy tư :
- Vinmec yêu cầu đi PQ , 40tr/thang nhưng chưa quyết định được, nếu đi phải đánh đổi nhiều thứ
- Mổ ca gãy XGM - CT , nát bét , kinh khủng , chưa bao giờ thấy XGM gãy vụn như vậy , cố gắng kết hợp một cách cơ bản nhất có thể , hết trong khả năng của mình . Hi vọng ko có biến chứng
- Bệnh khám đông, mệt mỏi .
- Đi câu đêm với thằng bạn ở Khúc Lũy và đám anh em hàng xóm của nó, mọi người rất thân thiện, cá to và kha khá, vừa câu vừa nướng bắp bẻ bên biền , trăng sáng loang láng chiếu sáng cả khoảng sông , mùi bắp thơm lừng . Thật thú vị , thật thi vị .....
- Trên đường ra Huế ghé tìm lăng Nguyễn Cư Trinh ở Lộc Bổn , đi quanh đường rừng rất lâu nhưng không tìm thấy , trời xế chiều và trăng đã mọc , chỉ có 1 mình xe chạy giữa rừng,coi bộ mình rất liều nhưng có lẽ tiền nhân chưa muốn mình quấy rầy, mình sẽ ghé lại vào một ngày khác và sẽ thực hiện một video clip nho nhỏ . hihi
- Vinmec yêu cầu đi PQ , 40tr/thang nhưng chưa quyết định được, nếu đi phải đánh đổi nhiều thứ
- Mổ ca gãy XGM - CT , nát bét , kinh khủng , chưa bao giờ thấy XGM gãy vụn như vậy , cố gắng kết hợp một cách cơ bản nhất có thể , hết trong khả năng của mình . Hi vọng ko có biến chứng
- Bệnh khám đông, mệt mỏi .
- Đi câu đêm với thằng bạn ở Khúc Lũy và đám anh em hàng xóm của nó, mọi người rất thân thiện, cá to và kha khá, vừa câu vừa nướng bắp bẻ bên biền , trăng sáng loang láng chiếu sáng cả khoảng sông , mùi bắp thơm lừng . Thật thú vị , thật thi vị .....
- Trên đường ra Huế ghé tìm lăng Nguyễn Cư Trinh ở Lộc Bổn , đi quanh đường rừng rất lâu nhưng không tìm thấy , trời xế chiều và trăng đã mọc , chỉ có 1 mình xe chạy giữa rừng,coi bộ mình rất liều nhưng có lẽ tiền nhân chưa muốn mình quấy rầy, mình sẽ ghé lại vào một ngày khác và sẽ thực hiện một video clip nho nhỏ . hihi
Thứ Ba, 28 tháng 3, 2017
28/3 /2017
- Ca mổ ban sáng kết thúc tốt đẹp, làm nhanh lẹ
- Bệnh nhân vẫn đông đều đều nhưng giải quyết tốt đẹp hết
- Vinmec phỏng vấn tuyển dụng trực tuyến, rất hài lòng nhưng cũng áp lực
- Nhỏ TD gửi thư nhưng chưa đến, lâu rồi mới có ng viết thư tay
- Không biết đối xử như thế nào cho phải với T.U
- Bệnh nhân vẫn đông đều đều nhưng giải quyết tốt đẹp hết
- Vinmec phỏng vấn tuyển dụng trực tuyến, rất hài lòng nhưng cũng áp lực
- Nhỏ TD gửi thư nhưng chưa đến, lâu rồi mới có ng viết thư tay
- Không biết đối xử như thế nào cho phải với T.U
Thứ Hai, 27 tháng 3, 2017
27/3/2017
Bắt đầu thấy nặng nề hơn trọng trách của ba từ " phẫu thuật viên" , hôm nay 1 bệnh mổ quay trở lại và có dấu hiệu tái phát , mình nhận ra có một sai lầm trong chẩn đoán ban đầu nên không giải quyết tiệt căn cho bệnh nhân , một bài học vô cùng xương máu, hi vọng mình có cơ hội sửa sai . Một bệnh nhân vết thương chưa lành hẳn mặc dù mình cố gắng chăm sóc rất kỹ lưỡng , rất thương anh và anh cũng phàn nàn gì cả . Ngày mai lại có 1 ca mổ u xương hàm dưới , lại cầu Chúa phù hộ cho kẻ lạc lối và bệnh nhân luôn ổn định và sức khỏe ... Mong ước những tháng ngày bình yên , ngày mai có lịch hẹn phỏng vấn của tập đoàn BV Vinmec nhưng vẫn chưa thấy mail , chắc có lẽ thái độ không mặn mà trong lần trao đổi qua điện thoại trước khiến họ thay đổi kế hoạch , nhưng dù sao mình cũng đang dần hài lòng với công việc hiện tại ....
Ước gì có ai chia sẻ một ít lo lắng , một ít suy tư ....
Ước gì có ai chia sẻ một ít lo lắng , một ít suy tư ....
Thứ Tư, 22 tháng 3, 2017
Ngày 22 tháng 3 / 2017
Đi từ tầng 2 xuống , một tiếng chào ngược hướng vọng lên : " Đi mổ về đó hả bác " . Một bác già trạc tuổi ba mình đang cười tươi, đáp lại bằng tiếng dạ thật nhỏ và đi xuống , thỉnh thoảng lại vậy, thỉnh thoảng lại có niềm vui nhỏ vậy . Rứa là đã về làm được 1 tuần , mổ được 4 ca và tất cả đều diễn biến tốt , hôm nay mổ 2 ca liên tiếp rất nhanh gọn , 1 ca u vùng cằm và 1 ca u tuyến mang tai . Ngày mai hoàn tất ca thứ 5 tháo phương tiện KHX . Niềm vui từ những ca mổ thắp sáng 1 tuần mệt mỏi và ảm đạm hơn bao giờ hết . Có hôm vừa bước lên cầu thang gặp ngay một bệnh nhân đi xuống tay bắt mặt mừng khen bác sĩ trẻ mà giỏi quá , ... làm mình vừa vui vừa ngượng , nhận ra bác bệnh nhân cùng phòng với bệnh nhân mình mổ gãy XGM hôm bữa . Nếu cuộc sống cứ như vầy thì mình cũng chẳng cần tình yêu , chẳng cần sự quan tâm hay thương hại của ai , cả ngày mệt mỏi buổi tối về đọc chút sách rồi đi ngủ , sống qua ngày trong bình yên . Con người ta ngày càng sống nhạt nhẽo nên cũng chẳng có gì để mình phải quan tâm . Chỉ duy có 1 cô nàng rất thú vị với rất nhiều điểm tương đồng về sở thích chủ động làm quen , cũng khá là có ấn tượng , cứ để xem sao , cô nàng bảo mình giống Naoe , đúng rồi - mình là Naoe chứ còn ai nữa . Một Naoe bất cần đời và chết mất xác .
Thứ Ba, 21 tháng 3, 2017
21/3/2017 - những ngày làm mệt
Cả tuần nay hay ngủ sớm , không phải vì thay đổi thói quen gì mà cơ bản là ban ngày làm quá mệt , vậy mới thấy một mình thằng Phước hắn làm cả năm tội như thế nào . Khổ nhất là thứ 7 vừa rồi , làm quần quật tưởng như sắp xỉu , không ăn trưa và không ngủ trưa , làm từ 7 rưỡi đến 10h , mổ từ 10 đến 1h , làm tiếp đến 4 rưỡi chiều . Buổi sáng còn dậy sớm ra ĐN chở nhỏ Uyên vào, may mà còn có nhỏ phụ giúp nếu không chắc mình chết mất ...
Nói chung là mệt toàn tập, buổi tối thì lủi thủi 1 mình cho đến giờ đi ngủ , dù công việc đang thời kỳ khó khăn nhưng cũng có những thuận lợi nhất định , mình sẽ cố gắng nhiều hơn nữa , mai sẽ có 2 ca mổ lúc 10h và sẽ cố gắng hoàn thành tốt !!!
Nói chung là mệt toàn tập, buổi tối thì lủi thủi 1 mình cho đến giờ đi ngủ , dù công việc đang thời kỳ khó khăn nhưng cũng có những thuận lợi nhất định , mình sẽ cố gắng nhiều hơn nữa , mai sẽ có 2 ca mổ lúc 10h và sẽ cố gắng hoàn thành tốt !!!
Thứ Năm, 16 tháng 3, 2017
16/3/2017
Một ngày mệt mỏi ...
Làm từ sáng đến chiều , một ca tạo hình vết thương qua trưa , nhiều lúc cảm thấy rất mệt, nhưng nhìn bệnh nhân ổn định lại thấy khỏe lên đôi phần
Xem fb thằng bạn từ năm cấp 2, nó đã bị mù , khuôn mặt dễ thương ngày ấy giờ có thêm đôi mắt trũng sâu, buồn quá, chắc còn nhìn được lờ mờ để có thể chơi fb , buồn thật.... sau này có điều kiện sẽ giúp đỡ nó
Một cuộc sống phức tạp và nhiều nỗi buồn ....
Làm từ sáng đến chiều , một ca tạo hình vết thương qua trưa , nhiều lúc cảm thấy rất mệt, nhưng nhìn bệnh nhân ổn định lại thấy khỏe lên đôi phần
Xem fb thằng bạn từ năm cấp 2, nó đã bị mù , khuôn mặt dễ thương ngày ấy giờ có thêm đôi mắt trũng sâu, buồn quá, chắc còn nhìn được lờ mờ để có thể chơi fb , buồn thật.... sau này có điều kiện sẽ giúp đỡ nó
Một cuộc sống phức tạp và nhiều nỗi buồn ....
Thứ Tư, 15 tháng 3, 2017
15/3/2017
Rất lâu rồi mới viết blog lại , cơ bản vì cuộc sống trống rỗng , chẳng khi nào đủ vui để có thể viết cái gì đó .Có cái gì hay ho mấy ngày qua
Cái thử nhất là chạy về quê ghé ngang qua Núi Thúy Vân thăm chùa Thánh Duyên , chưa thấy ngôi chùa nào thanh tịnh và huyền bí , rất thích ...
Thăm bác Tuyên bị đau chân , trò chuyện với bác lúc nào cũng thú vị , hôm đám giỗ nhà bác cũng gặp toàn các vị nhân sĩ , mình rất may mắn .
Tình hình sẽ về làm 2 tuần cho thằng em ôn thi và thi , hi vọng các thầy sẽ ko làm khó
Không biết mình sẽ còn sống bao lâu nữa : 5 năm hay khá hơn là 10 năm . Ước gì khi chết có người đứng bên mộ hát :
"
... xin cảm ơn , xin cảm ơn người nằm xuống .. Để có một ngày cho chúng mình, ta lại gặp ta , trọn vòng tay mở rộng thương mến bao la .... "
Thứ Hai, 13 tháng 2, 2017
Thứ Ba, 7 tháng 2, 2017
7/2/2017
Lại những ngày mệt mỏi vì bệnh đông, làm đến gần kiệt sức ...
Những bệnh khó chẩn đoán và theo dõi .... toát mồ hôi
Ca mổ đầu tiên tại phòng mổ bệnh viện sau 5 năm : cắt toàn bộ tuyến dưới hàm và lấy sỏi , bệnh nhân còn theo dõi nhưng nhìn chung khá hài lòng .
Ba lại giận dữ và ầm ỉ chuyện ko đáng , hai cha con viết giấy qua lại cho nhau và cùng khóc ...
Mệt mỏi với cuộc sống , may mà còn có 1 nhỏ hay nhắn động viên , tội nhỏ ....
Thứ Hai, 30 tháng 1, 2017
30/1/2017
Những ngày Tết trôi qua thật nhanh và đó cũng là điều mình muốn . Chẳng có chút gì gọi là niềm vui cả .
30 Tết bé My - một nhỏ mới chỉ biết trên fb nhờ dẫn lên nhà anh Dũng khùng trao quà tết , hỏi ảnh ảnh biết là mai mùng Một Tết , vậy là ảnh cũng biết có tết đó chứ, nhưng mình mong ước chi ảnh đừng biết Tết, biết chi cho khổ, cho tủi thân , mình cũng mới phát hiện ra là ảnh biết viết chữ , ảnh viết đúng chính tả nữa là khác . Hỏi ảnh học đến lớp mấy, ảnh nói học đến lớp 5,hỏi ảnh vì sao nghỉ học , ảnh nói vì má và em gái mất nên phải nghỉ . Nghe mà tội ảnh quá chừng , nếu má ảnh còn sống thì chắc có thể đã lo cho ảnh thêm chút chữ nghĩa, dạy cho ảnh biết chuyện này chuyện nó chứ không phải để lang thang đầu đường xó chợ như vậy .... Con bé lấy chổi quét tước nhà cho ảnh cẩn thận, thấy có bóng dáng của Đan Thanh ngày xưa , cũng nhỏ nhắn , cũng cận , cũng trắng trẻo và cũng nhân hậu hết mực ... Một cảm giác quý mến nổi lên trong lòng , mình vẫn luôn quý mến những con người nhân hậu như vậy ...
Mồng một chở ba đi thắp hương mộ ông bà, tiện thể ghé thắp nhan cho nhà văn Nhất Linh , chủ bút nhóm Tự Lực Văn Đoàn . XOng về nằm cho hết ngày
Mồng 2 lên đường đi Cam Ranh , thuê xe máy băng qua hai đèo Ngoạn Mục và Drann trong đêm tối lạnh lẽo buốt da , cảm phục mình quá , nghỉ đêm tại Đà Lạt
Mồng 3 đi thăm cây cô đơn ở thung lũng suối Vàng , vô cùng gian khổ và suýt mất được thoại nếu ko được sự trợ giúp của những người bạn mới quen . Tiếp chạy xuống Bàu Trắng và đến rừng chắn cát Hòa Thắng . Một địa điểm mạo hiểm những cuối cùng cũng đã hoàn thành .
Giờ nghỉ chân tại Bàu Trắng rồi ngày mai hứa hẹn có nhiều chuyện để làm hơn nữa .....
30 Tết bé My - một nhỏ mới chỉ biết trên fb nhờ dẫn lên nhà anh Dũng khùng trao quà tết , hỏi ảnh ảnh biết là mai mùng Một Tết , vậy là ảnh cũng biết có tết đó chứ, nhưng mình mong ước chi ảnh đừng biết Tết, biết chi cho khổ, cho tủi thân , mình cũng mới phát hiện ra là ảnh biết viết chữ , ảnh viết đúng chính tả nữa là khác . Hỏi ảnh học đến lớp mấy, ảnh nói học đến lớp 5,hỏi ảnh vì sao nghỉ học , ảnh nói vì má và em gái mất nên phải nghỉ . Nghe mà tội ảnh quá chừng , nếu má ảnh còn sống thì chắc có thể đã lo cho ảnh thêm chút chữ nghĩa, dạy cho ảnh biết chuyện này chuyện nó chứ không phải để lang thang đầu đường xó chợ như vậy .... Con bé lấy chổi quét tước nhà cho ảnh cẩn thận, thấy có bóng dáng của Đan Thanh ngày xưa , cũng nhỏ nhắn , cũng cận , cũng trắng trẻo và cũng nhân hậu hết mực ... Một cảm giác quý mến nổi lên trong lòng , mình vẫn luôn quý mến những con người nhân hậu như vậy ...
Mồng một chở ba đi thắp hương mộ ông bà, tiện thể ghé thắp nhan cho nhà văn Nhất Linh , chủ bút nhóm Tự Lực Văn Đoàn . XOng về nằm cho hết ngày
Mồng 2 lên đường đi Cam Ranh , thuê xe máy băng qua hai đèo Ngoạn Mục và Drann trong đêm tối lạnh lẽo buốt da , cảm phục mình quá , nghỉ đêm tại Đà Lạt
Mồng 3 đi thăm cây cô đơn ở thung lũng suối Vàng , vô cùng gian khổ và suýt mất được thoại nếu ko được sự trợ giúp của những người bạn mới quen . Tiếp chạy xuống Bàu Trắng và đến rừng chắn cát Hòa Thắng . Một địa điểm mạo hiểm những cuối cùng cũng đã hoàn thành .
Giờ nghỉ chân tại Bàu Trắng rồi ngày mai hứa hẹn có nhiều chuyện để làm hơn nữa .....
Thứ Tư, 25 tháng 1, 2017
25/1/2016
Những ngày gần Tết chìm trong bận rộn vì phải đi làm cả ngày , bệnh đông nên vô cùng mệt mỏi ... Mỗi buổi tối về cảm giác cô đơn lại len lỏi vào trong phòng , cố gắng đóng kín phòng và đọc sách : 50% chuyên ngành và 50% tiểu thuyết , up một vài ảnh lên fb để xua đuổi cảm giác trống trải , có lẽ nhiều người follow fb mình sẽ nghĩ sao thằng nào lúc nào cũng hạnh phúc vậy . Có phải đâu , như cô Tự hôm ra thăm đau có nói : nhìn vậy chứ biết đâu trong héo ngoài tươi , chỉ có cô mới sâu sắc để hiểu con người của hắn .
Tối nay buồn lại lục tìm tin nhắn trên facebook ngày xưa tụi hắn vẫn thường nhắn cho nhau , những tin yêu thương ngày nào cũng có , hắn định tìm lại những tin nhắn của ngày đầu quen nhau mà kéo mãi lên vẫn chưa tới vì ngày xưa nhắn nhiều quá , hầu như ngày nào cũng nói chuyện với nhau trên đó , nước mặt tự rơi trên má khi nhiều lần nhìn thấy những dòng chữ "anh là cả bầu trời của em " , " không có người con gái nào xem anh là duy nhất như em " . Nếu ngày xưa thỉnh thoảng đọc lại như vầy thì đã có đủ cam đảm để dìu em đi hết cuộc đời này , nhưng mà thôi , chắc gì mình đã mang lại cho em sự hạnh phúc như người ta nên như vầy có khi cũng là rất tốt ...
Lúc dũng cảm cũng vào xem thử hình cưới của em , em trang điểm đậm quá , diêm dúa khác hẳn tính cách của em, có lẽ em đã thay đổi nhiều từ khi chia tay mình , ngày xưa mình đã từng tưởng tượng ra 1 đám cưới của 2 đứa thật nhẹ nhàng trong quốc phục , em son phấn thật ít và anh cũng không cần vuốt keo . Giờ thì mình cũng khác nhiều , cũng chăm mua sắm làm đẹp , càng ngày có nhiều người đẹp vây quanh nhưng vẫn cảm thấy lạc lõng giữa cuộc sống . Thỉnh thoảng rung động trước vẻ đẹp của người này người nọ nhưng vẫn không làm sao dối lòng để quên hẳn được em , bởi vậy những người con gái cực kỳ tốt sau này đã lần lượt đi qua trong cuộc đời ; cũng tiếc nuối vì có lẽ sẽ cưới về cho mẹ 1 nàng dâu khác chăm ngoan đảm đang như Đan Thanh ngày xưa nhưng không thể làm khổ cuộc đời người ta được . Nhiều lúc cảm thấy xót xa cho duyên số của mình , đàn em nhìn vào thì thấy 1 anh Ý hào hoa phong nhã luôn được nhiều em quan tâm nhưng nào có biết rằng những mối quan hệ đó cũng nhằm giúp anh ấy tạm thời quên đi hình bóng cũ đè nặng trong lòng chứ không hề có ý muốn dụ dỗ ai cả . Nhiều lúc cũng muốn ở vậy cả đời những nhớ đến những lần mẹ khóc , thương ba, thương mấy chị mà cũng phải cố gắng chủ động tìm hiểu người này người nọ nhưng rốt cuộc vẫn đi vào ngõ cụt , người đặc biệt thứ 2 trong cuộc đời mình chắc cũng còn xa lắm , không biết có một Đan Thanh thứ 2 nào đang âm thầm theo dõi anh ấy như những ngày xưa ....
Tối nay buồn lại lục tìm tin nhắn trên facebook ngày xưa tụi hắn vẫn thường nhắn cho nhau , những tin yêu thương ngày nào cũng có , hắn định tìm lại những tin nhắn của ngày đầu quen nhau mà kéo mãi lên vẫn chưa tới vì ngày xưa nhắn nhiều quá , hầu như ngày nào cũng nói chuyện với nhau trên đó , nước mặt tự rơi trên má khi nhiều lần nhìn thấy những dòng chữ "anh là cả bầu trời của em " , " không có người con gái nào xem anh là duy nhất như em " . Nếu ngày xưa thỉnh thoảng đọc lại như vầy thì đã có đủ cam đảm để dìu em đi hết cuộc đời này , nhưng mà thôi , chắc gì mình đã mang lại cho em sự hạnh phúc như người ta nên như vầy có khi cũng là rất tốt ...
Lúc dũng cảm cũng vào xem thử hình cưới của em , em trang điểm đậm quá , diêm dúa khác hẳn tính cách của em, có lẽ em đã thay đổi nhiều từ khi chia tay mình , ngày xưa mình đã từng tưởng tượng ra 1 đám cưới của 2 đứa thật nhẹ nhàng trong quốc phục , em son phấn thật ít và anh cũng không cần vuốt keo . Giờ thì mình cũng khác nhiều , cũng chăm mua sắm làm đẹp , càng ngày có nhiều người đẹp vây quanh nhưng vẫn cảm thấy lạc lõng giữa cuộc sống . Thỉnh thoảng rung động trước vẻ đẹp của người này người nọ nhưng vẫn không làm sao dối lòng để quên hẳn được em , bởi vậy những người con gái cực kỳ tốt sau này đã lần lượt đi qua trong cuộc đời ; cũng tiếc nuối vì có lẽ sẽ cưới về cho mẹ 1 nàng dâu khác chăm ngoan đảm đang như Đan Thanh ngày xưa nhưng không thể làm khổ cuộc đời người ta được . Nhiều lúc cảm thấy xót xa cho duyên số của mình , đàn em nhìn vào thì thấy 1 anh Ý hào hoa phong nhã luôn được nhiều em quan tâm nhưng nào có biết rằng những mối quan hệ đó cũng nhằm giúp anh ấy tạm thời quên đi hình bóng cũ đè nặng trong lòng chứ không hề có ý muốn dụ dỗ ai cả . Nhiều lúc cũng muốn ở vậy cả đời những nhớ đến những lần mẹ khóc , thương ba, thương mấy chị mà cũng phải cố gắng chủ động tìm hiểu người này người nọ nhưng rốt cuộc vẫn đi vào ngõ cụt , người đặc biệt thứ 2 trong cuộc đời mình chắc cũng còn xa lắm , không biết có một Đan Thanh thứ 2 nào đang âm thầm theo dõi anh ấy như những ngày xưa ....
hi, không biết em đã kể cho anh nghe chưa?
thật ra là
trước đó em thường hay lên face anh
trước khi tm quen nhau khá lâu rồi
nhưng anh chưa hề biết em là ai
và có lẽ cũng khg hề biết em tồn tại
bởi vậy lúc anh cho em xem bài Võ Quảng
em nói với anh là em đã đọc nhiều lần rồi
vậy mà anh khg tin
cái cảm giác muốn trốn tránh, em ngại trong bóng tối ấy lại vô cũng thích thú
e ngại
nhưng cũng chua xót
vì anh hkg hề biết em tồn tại trên cõi đời nay
đến lúc anh tỏ tình với em
cảm giác thật choáng ngợp
hi, đến bây chừ anh đã hiểu vì sao em nhận lời anh nhanh vậy khg?
Ý
lêu lêu
có ng thương thầm nhớ trộm mà chừ mới nói kìa

Thanh
anh không để ý đấy thôi
hi
lần đầu em nt cho anh
cũng bởi vì mến anh mà nhắn
nếu lần đó khg liều lĩnh một phen
thì có lẽ anh sẽ khg hề biết đến em rồi

Ý
em nhắn tin chi hè
hehe

Thanh
tn đầu tiên em nhắn cho anh là tn ủng hộ
anh khg biết em là ai nên mới lưu là thanh unknown
anh biết em lưu anh là gì trong đt lúc đó khg?
là TTKH
hi, em thích thơ của TTKH
và đối với em
anh giống như một người bí ẩn
giống như tác giả đó vậy
nghĩ lại lúc đó ngây ngô quá trời
Ý
hi
vậy khi a nhắn lại chúc e ăn ngon miệng này nọ
cảm giác ntm


Thanh
hi, cảm giác thấy thích thú
Ý
"anh ấy đã sập bẫy"

Thanh
hi
không đâu, em khg có ý định như vậy
bởi vì mến nên muốn làm quen với anh thôi
nhưng em khg nuôi hy vọng nhiều
vì em biết, người xã giao rộng rãi như anh
chắc chắn có nhiều người thích
mà em lại khg hề tự tin
nếu khg phải lần đó anh nt cho em hỏi em có phải là con cô Kha không
thì có lẽ em vẫn thích là một SV tên Thanh nào đó
âm thầm và lặng lẽ
đi bên cuộc đời anh
và nhận lấy những thích thú nho nhỏ khi được anh hồi âm lại
như vậy là hp rồi
Thứ Năm, 19 tháng 1, 2017
19/1/2017
Những số phận, những mảnh đời con người , rồi sẽ đi về đâu , có hạnh phúc và có mùa xuân hay không ? Mong sẽ có lần được nghe anh ta nói : " Có , anh biết Tết " . Mẹ nói có lần ảnh vô tìm lấy tiền , nhớ nhà xuống tận nơi , nghĩ mà tội ...
Những ngày cuối năm ở Huế , những ca mổ cuối cùng , lại xót xa, lại suy tư ....
Những ngày cuối năm ở Huế , những ca mổ cuối cùng , lại xót xa, lại suy tư ....
Thứ Hai, 16 tháng 1, 2017
16/1/2017
Lại thêm một đợt rét nữa ...
Trong người mệt mỏi và khó chịu, hai ngày trực liên tiếp làm sức khỏe giảm sút , nhiều lúc trong người rã rời chỉ muốn ngủ một đêm rồi sáng mai đừng dậy nữa , chấm dứt cuộc sống tạm bợ ở trên đời này ... Nhưng lúc khỏe lại thì không muốn chút nào , vì chẳng vui vẻ gì khi để lại nỗi đau khổ vô bờ cho người ở lại và mình còn phải cần làm nhiều điều nữa , chắc có lẽ Chúa cũng chưa muốn vậy ...
Một người bạn không quen biết vào like stt của mình từ cách đây 3 năm , đó là một câu chuyện triết lý về cuộc sống rất hay, bên dưới có nhiều comment - trong đó có comment của họ , bên cạnh là avatar tươi tắn bên chồng , có lẽ họ đang hạnh phúc và mãn nguyện , cũng mừng cho họ . Nếu còn với mình thì chắc gì họ được sung sướng như vậy . Tay vẫn còn trắng , học hành vẫn chưa xong , tương lai vẫn bất định, sức khỏe ngày càng không tốt sau những tháng ngày cày bừa sương gió ... Âu cũng là số phận của mỗi con người , con người có số sung sướng thì sẽ gặp vận may , mình vẫn luôn cho mình là người có số khổ , khổ vì nghĩ suy quá nhiều mà hao mòn tinh thần lẫn thể chất . Một ông già đạp xe thồ từ ngày mình còn SV đến giờ vẫn đạp vẫn luôn làm mình đau xót khi nhìn thấy , bà già bán bánh tráng dạo khổ sở cũng làm mình thao thức nghĩ suy cả đêm ....
Đêm nay mua đôi giày thật đẹp rồi về nghe nhạc Quang Lê , nghe nó mà buồn ....
Trong người mệt mỏi và khó chịu, hai ngày trực liên tiếp làm sức khỏe giảm sút , nhiều lúc trong người rã rời chỉ muốn ngủ một đêm rồi sáng mai đừng dậy nữa , chấm dứt cuộc sống tạm bợ ở trên đời này ... Nhưng lúc khỏe lại thì không muốn chút nào , vì chẳng vui vẻ gì khi để lại nỗi đau khổ vô bờ cho người ở lại và mình còn phải cần làm nhiều điều nữa , chắc có lẽ Chúa cũng chưa muốn vậy ...
Một người bạn không quen biết vào like stt của mình từ cách đây 3 năm , đó là một câu chuyện triết lý về cuộc sống rất hay, bên dưới có nhiều comment - trong đó có comment của họ , bên cạnh là avatar tươi tắn bên chồng , có lẽ họ đang hạnh phúc và mãn nguyện , cũng mừng cho họ . Nếu còn với mình thì chắc gì họ được sung sướng như vậy . Tay vẫn còn trắng , học hành vẫn chưa xong , tương lai vẫn bất định, sức khỏe ngày càng không tốt sau những tháng ngày cày bừa sương gió ... Âu cũng là số phận của mỗi con người , con người có số sung sướng thì sẽ gặp vận may , mình vẫn luôn cho mình là người có số khổ , khổ vì nghĩ suy quá nhiều mà hao mòn tinh thần lẫn thể chất . Một ông già đạp xe thồ từ ngày mình còn SV đến giờ vẫn đạp vẫn luôn làm mình đau xót khi nhìn thấy , bà già bán bánh tráng dạo khổ sở cũng làm mình thao thức nghĩ suy cả đêm ....
Đêm nay mua đôi giày thật đẹp rồi về nghe nhạc Quang Lê , nghe nó mà buồn ....
Thứ Hai, 2 tháng 1, 2017
2/1/2017
Năm mới rồi , mọi chuyện rồi sẽ qua , tất cả sẽ lại im ắng như thuở ban đầu ... rồi sẽ lại được trở về ngây ngô hồn nhiên như đứa trẻ ... yêu thương vu vơ ... giận hờn vu vơ ... và dại khờ một chút ...
Ngày đầu đi làm , công việc nhẹ nhàng chỉ có khám và kê đơn , thằng em thay băng giúp, vết mổ chưa lành hẳn .
Hôm nay thằng Nghê chở cô Thủy vào thăm , rồi chiều tối là thầy Lợi , không hiểu sao thầy lại nhắc đến chuyện đó với giọng điệu tức giận mặc dù mình đã cố ngăn lại , mình không hiểu chuyện gì đang xảy ra , mình không hiểu thầy nghe được gì mà lại tức giận , chắc là lại những lời chê bai hay đặt điều của ai đó về mình làm thầy tức như thế , mình không muốn hỏi cụ thể vì sợ những lời của thầy sẽ làm mình thêm buồn - chẳng ai muốn mình đang đau mà lại buồn cả . Mặc dù thầy cô luôn yêu quý và bảo vệ mình nhưng mình cũng không muốn vậy, mình chỉ muốn bình yên , có ai nói gì mình cũng mặc , mọi chuyện đã qua và mình muốn kết thúc với 1 dấu chấm thật to . Mình không muốn ai nhắc lại nữa kể cả là bảo vệ cho mình .
Cũng với thái độ như thế tối nay mẹ lại ngồi nói . Mẹ lại giục có vợ , mẹ bảo sẽ làm đám cưới to nhất làng để không thua kém một ai , để tất cả mọi người thấy . Không biết ai nói gì khiến mẹ tức giận như vậy , mẹ bảo sợ không có ai thèm ưng mình nữa . Mình thì vẫn bình tĩnh ngồi trấn an mẹ rằng con trai của mẹ không thiếu người yêu thương , tất cả đều là con nhà đàng hàng hoàng và tử tế , chẳng qua là con trai chưa có cảm giác gia đình với ai cả mà thôi ...
Rồi lại ngồi bàn kế hoạch với anh chị về nhà cửa , về phòng mạch , về tương lai gia đình , mọi người đều ủng hộ và cùng nhìn về một hướng . Tối nay có mấy chị em hàng xóm qua thăm , căn nhà thêm phần ấm cúng ...
Mong rằng mọi chuyện hãy lắng xuống , cũng đừng ai tỏ ra cảm thông hay đem mình làm vật so sánh để làm nổi bật người kia lên , tội nghiệp . Gặp nhau là chữ duyên, yêu thương nhau chừng ấy thời gian cũng là chứ duyên rất lớn , còn lấy được nhau hay không là do chữ nợ . Giờ tất cả dành cho nhau là sự trân trọng ..
Nhưng dù sao cũng ẩn hết tin của những người liên quan ....
Ngày đầu đi làm , công việc nhẹ nhàng chỉ có khám và kê đơn , thằng em thay băng giúp, vết mổ chưa lành hẳn .
Hôm nay thằng Nghê chở cô Thủy vào thăm , rồi chiều tối là thầy Lợi , không hiểu sao thầy lại nhắc đến chuyện đó với giọng điệu tức giận mặc dù mình đã cố ngăn lại , mình không hiểu chuyện gì đang xảy ra , mình không hiểu thầy nghe được gì mà lại tức giận , chắc là lại những lời chê bai hay đặt điều của ai đó về mình làm thầy tức như thế , mình không muốn hỏi cụ thể vì sợ những lời của thầy sẽ làm mình thêm buồn - chẳng ai muốn mình đang đau mà lại buồn cả . Mặc dù thầy cô luôn yêu quý và bảo vệ mình nhưng mình cũng không muốn vậy, mình chỉ muốn bình yên , có ai nói gì mình cũng mặc , mọi chuyện đã qua và mình muốn kết thúc với 1 dấu chấm thật to . Mình không muốn ai nhắc lại nữa kể cả là bảo vệ cho mình .
Cũng với thái độ như thế tối nay mẹ lại ngồi nói . Mẹ lại giục có vợ , mẹ bảo sẽ làm đám cưới to nhất làng để không thua kém một ai , để tất cả mọi người thấy . Không biết ai nói gì khiến mẹ tức giận như vậy , mẹ bảo sợ không có ai thèm ưng mình nữa . Mình thì vẫn bình tĩnh ngồi trấn an mẹ rằng con trai của mẹ không thiếu người yêu thương , tất cả đều là con nhà đàng hàng hoàng và tử tế , chẳng qua là con trai chưa có cảm giác gia đình với ai cả mà thôi ...
Rồi lại ngồi bàn kế hoạch với anh chị về nhà cửa , về phòng mạch , về tương lai gia đình , mọi người đều ủng hộ và cùng nhìn về một hướng . Tối nay có mấy chị em hàng xóm qua thăm , căn nhà thêm phần ấm cúng ...
Mong rằng mọi chuyện hãy lắng xuống , cũng đừng ai tỏ ra cảm thông hay đem mình làm vật so sánh để làm nổi bật người kia lên , tội nghiệp . Gặp nhau là chữ duyên, yêu thương nhau chừng ấy thời gian cũng là chứ duyên rất lớn , còn lấy được nhau hay không là do chữ nợ . Giờ tất cả dành cho nhau là sự trân trọng ..
Nhưng dù sao cũng ẩn hết tin của những người liên quan ....
Đăng ký:
Nhận xét (Atom)